Liên Ngọc Chi vội vàng bắt đầu trị thương.
Tiếp theo, chuyện quan trọng nhất của cô ta chính là tận lực, dùng mọi cách để cứu cửu công chúa!
Còn về Tô Minh, ngay cả cửu công chúa cũng đã vứt bỏ anh rồi, mình có lý do gì mà không vứt bỏ tên này chứ? Huống chi, trước đó mình cũng đã cứu anh một lần, là tự anh đâm đầu vào chỗ chết, tự mình muốn tự sát, không ai ngăn được.
Liên Ngọc Chi vừa nhìn chằm chằm Tô Minh vừa liên tục trị thương, cô ta cảm thấy quá trình Tô Minh tự tìm đường chết chắc chắn sẽ không quá lâu. Việc Tô Minh chết sẽ không giúp mình tranh thủ được bao nhiêu thời gian, mà chút thời gian này là nhờ Tô Minh dùng mạng đổi lấy, bản thân nhất định phải quý trọng, không thể để lãng phí chút nào, cô ta lập tức đổ một lọ đan dược trị thương đỉnh cao vào trong miệng.
“Nhãi ranh, mau ra tay đi! Cậu đây không đợi được nữa rồi, thật phấn khích!”. Lúc này, Dương Điều đã đi đến trước mắt Tô Minh, mặt đối mặt, hắn ngẩng đầu, vẻ mặt tươi cười quyến rũ, lại dùng tay khẽ vỗ ngực và cổ mình, miệng nói với Tô Minh: “Muốn ra tay thì ra tay ở những chỗ chí mạng của cậu đây đi, tuyệt đối đừng nương tay đấy!”
Dương Điều không hề e sợ, không hề lo ngại, khiến Tô Minh cũng ngây người.
Từng nhìn thấy người tự tìm đường chết nhiều rồi nhưng chưa từng thấy ai lại muốn tìm đường chết đến như vậy.
Dáng vẻ tìm đường chết như vậy đúng là kiểu thuần tuý nhất, quyến rũ nhất từ khi anh tu võ đến giờ ha ha…
Ngay sau đó.
“Theo ý anh đấy nhé!”, Tô Minh thốt ra ba chữ này, đột nhiên ra tay.
Anh đánh ra một quyền.
Ngay khi Tô Minh đánh ra một quyền đó, trên thực tế, sâu trong ánh mắt Dương Điều đã thoáng qua sự tỉnh táo và trấn tĩnh. Mặc dù hắn cảm thấy con kiến nhỏ Tô Minh này rất rất yếu, nhưng hành động khiêu khích mặt đối mặt như vậy cũng chỉ là nói miệng mà thôi, chính hắn cũng không thể nào để bản thân bị con kiến hôi này đánh một chiêu. Vì vậy, hơi thở và thần hồn của hắn luôn trong trạng thái đề phòng và tập trung, còn sự coi thường và trào phúng cũng chỉ là chiến lược, về mặt chiến thuật, Dương Điều không hề lơ là chủ quan.
Nhìn từ điểm này, thân là thiên tài trẻ tuổi ưu tú của thế giới Đại Thiên, mặc dù vẻ ngoài có phần nam không ra nam, nữ không ra nữ, nhưng tuổi còn trẻ mà hắn đã tu luyện đến cảnh giới Bất Tử, đó không phải nhờ may mắn, hắn thật sự dựa vào thực lực.
Cũng chính vì đã có chuẩn bị nên ngay khi Tô Minh ra tay thì Dương Điều đã thi triển thân pháp, định nhẹ nhàng lùi ra sau tránh né, đối với hắn mà nói là rất dễ dàng.
Thế nhưng…
Cũng ngay khi đó, hắn khó hiểu lại đột ngột kinh sợ, không dám tin được thân pháp của hắn lại thất bại!
Tuyến đường không gian hắn lùi ra sau, dường như… Dường như đã bị chặn lại, dường như đã rất lộn xộn!
Thậm chí hắn còn có cảm giác phương hướng và không gian mà mình bước ra không cùng tọa độ với phương hướng, không gian bản thân mình đang ở.
Chuyện này đương nhiên là do quy luật không gian của Tô Minh!
Nếu đã ra tay thì Tô Minh sẽ cho Dương Điều có cơ hội tránh né sao? Nói đùa à!
Vẻ mặt trêu đùa, châm biếm, quyến rũ kia của Dương Điều lập tức biến mất.
Mà nét mặt chuyển sang kinh sợ, trắng bệch, sợ sệt, lo lắng…
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!