Thần thông truyền thông tin đặc biệt của Kim Nham là thứ không ai có thể cảm nhận được, nhưng cô ấy thì có.
Trên thực tế, Tô Minh có được kho tàng huyết mạch nên anh cũng biết thôi, chẳng qua anh thấy chuyện đó chẳng có gì quan trọng.
“Nguyệt à, thả lỏng đi", Tô Minh cười nói.
Không ngờ anh lại khuyên Tiêu Nguyệt thả lỏng.
Hơn nữa còn gọi Tiêu Nguyệt là Nguyệt.
Đúng vậy, Tô Minh đã có lại chút ấn tượng tốt với Tiêu Nguyệt, không bàn đến những chuyện khác, chỉ riêng lần này, cô ấy vì anh đuổi theo tung tích của sư tôn Ninh Triều Thiên, hơn nữa còn một thân một mình vào đế quốc Hoang Thú, thậm chí biết rõ mình sẽ chết vẫn muốn đứng ra cứu lấy sư tôn vì anh khiến Tô Minh khiếp sợ.
Tình cảm chân thành Tiêu Nguyệt dành cho anh dường như còn nhiều hơn những gì anh nghĩ, còn chấp niệm hơn cả chấp niệm.
Tim người đều là thịt, Tô Minh xúc động cũng là chuyện hết sức bình thường.
“Nhóc Tô! Đi! Mau đi đi! Con vẫn còn nhận người làm sư tôn này thì mau đi đi nhanh lên!", Ninh Triều Thiên quát, vết thương của ông ấy đã đỡ hơn khá nhiều, buộc lòng phải thừa nhận chân khí của Tô Minh rất khủng bố, có thể nói là vô địch trong việc chữa thương, dù vết thương của Ninh Triều Thiên nặng đến thế, sắp chết rồi, mà bây giờ chỉ mới được chân khí xoa dịu một chút đã khá hơn.
Ninh Triều Thiên rất tức giận, trở mặt.
“Sư tôn, tin tưởng con đi được không? Con rất mạnh, con có thể giải quyết được”, Tô Minh cười khổ nói.
Ninh Triều Thiên tức đến nỗi không biết phải nói gì.
Đúng là đồ nhi tốt của ta!
Đây… Đây… Đây là đế quốc Thái Cổ đấy!
Đây là nơi tập trung tinh hoa qua hàng tỷ năm của toàn bộ tộc thú, hàng tỷ cao thủ tộc thú, quái vật siêu mạnh tập trung ở đây!
Ninh Triều Thiên suýt tức đến nỗi ngất xỉu.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!