Muốn chết cũng không cần làm vậy chứ!
Điều này...
Chỉ vừa khiến người đời chấn động, thế mà lại chợt lụi tắt như một ngôi sao băng?
Y như đang nằm mơ vậy.
Bỗng, có người run giọng nói: "Có vẻ cậu ta là người trong lòng của Diệp Mộ Cẩn thì phải? Cậu ta nhảy xuống vách núi, lẽ nào... là vì đi tìm cô ta? Chẳng phải Diệp Mộ Cẩn đã bị ép nhảy xuống vách núi Vấn Thiên sao?"
...
Tô Minh đang không ngừng rơi xuống.
Anh không đẩy nhanh hay giảm tốc độ, mà chỉ mặc cho mình rơi tự do.
Bên tai là tiếng gió núi rít gào, càng rơi xuống thì nhiệt độ càng giảm. Hơn nữa, còn có thể thấy được sương mù xung quanh càng trở nên đậm đặc hơn, như hóa thành chất lỏng. Chúng như có linh hồn, bám lấy, rồi điên cuồng thấm vào người anh. Thế nhưng, Tô Minh đều mặc kệ. Có kho tàng huyết mạch nên chất độc chẳng đáng là gì với anh.
Cùng lúc đó.
Dưới đáy vách núi Vấn Thiên.
Một con yêu thú khổng lồ dài hơn chục ngàn mét đang nằm ở đó.
Trông nó cực kỳ kinh khủng.
Cơ thể tựa như ma quỷ.
Đầu như rồng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!