Một lát sau, Tô Minh lành lặn bước ra khỏi hố.
Con ngươi anh ro rút lại, bị chấn động trước cảnh tượng trước mắt.
Chủ yếu là Hỗn Độn Long Quy kia quá khổng lồ!
To đến mức vượt ngoài sức tưởng tượng.
Sau đó, Tô Minh bèn nhìn thấy Diệp Mộ Cẩn trên lá sen.
"Mộ Cẩn", mắt Tô Minh sáng bừng lên, định bước về phía cô theo bản năng.
"Hỗn láo!", hổ Huyết Vu chợt thay đổi sắc mặt, rồi che trước mặt lá sen, ngẩng đầu quát Tô Minh. Khí tức huyết mạch không chút do dự xông thẳng vào anh.
"Thôi xong...", Chu Tước Cửu Diễm, trâu Âm Dương Thiên Tù và Đạm Đài Vô Tình đều biến sắc, định ngăn cản nhưng đã không kịp rồi. Huyết mạch của hổ Huyết Vu rất mạnh, chẳng thua kém gì với huyết mạch của Đại Đế trong truyền thuyết. Cứ thế mà xông thẳng tới thì chàng thanh niên 20 tuổi kia không chết cũng sẽ bị thương nặng thôi.
Thế nhưng...
Điều khiến người ta bất ngờ là Tô Minh lại không chút né tránh mà cứ mặc khí thế của hổ Huyết Vu bao phủ người mình...
Hơn hết, trông anh còn chẳng có gì là bị thương.
Càng quan trọng hơn là dường như Tô Minh còn chẳng thèm ngó ngàng đến hổ Huyết Vu mà cứ bước tiếp về phía lá sen.
Lúc này, Chu Tước Cửu Diễm, trâu Âm Dương Tù Thiên, Đạm Đài Vô Tình, toàn bộ đều ngây người.
Nếu không đùa thì trong loài người, cho dù là Đạm Đài Vô Tình, cô ta cũng không so sánh được với hổ Huyết Vu về huyết mạch, dù sao đây cũng là huyết mạch dị tộc Hoang Thần mạnh nhất, lại có thêm huyết mạch Vu tộc, mạnh mẽ vô biên…
Như thế cũng gần như là vô địch rồi.
Nhưng người thanh niên chỉ khoảng hai mươi tuổi trước mặt này thì họ lại không thể nhìn thẳng.
Chết tiệt!
Chết tiệt thật!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!