“Cái này… Tiền bối, tôi không thể nhận!”, Tô Minh lên tiếng.
“Nhận lấy đi, cậu không chi cứu mạng ta, huống hồ Mộ Cẩn còn là đồ đệ của ta mà, cậu là người đàn ông của Mộ Cẩn, cũng xem như là một nửa đồ đệ của ta rồi!”
“Cám ơn tiền bối!”, Tô Minh trịnh trọng nhận lấy miếng ngọc.
“Còn nữa, hổ Huyết Vu, ngươi đưa nhóc Tô đi, vào trong động hướng bắc kia, chọn ra một vài bảo bối”, Hỗn Độn Long Quy lại nói.
“Vâng!”, hổ Huyết Vu lớn tiếng nói, có chút phấn khích và đắc ý: “Tô Minh, trong sơn động phía bắc có rất nhiều đồ tốt, cả tỷ năm nay, có rất nhiều cường giả và yêu nghiệt siêu cấp của loài người nhảy xuống nhưng đều chết cả, sau đó, sau khi chết thì bảo bối của bọn đều rơi vào trong đáy vực, được chúng ta thu thập lại, chất đầy cả sơn động, ngươi nên chọn một vài thứ cho tốt. Tuyệt đối sẽ không khiến ngươi thất vọng!”
Ánh mắt Tô Minh sáng lên, không hề từ chối.
“Còn có bốn sợi dây xích trói buộc ta, trên đó có bốn đại đạo thuật cấm kỵ, tạm thời ta vẫn không thể giải ấn bốn loại đại đạo thuật cấm kỵ này ra, nhưng cũng không bao lâu nữa, ước chừng là khi thực lực khôi phục lại một chút thì ta có thể bắt đầu giải ấn rồi. Cho nên, qua vài ngàn năm, vạn năm nữa, cậu có thời gian thì lại đến đáy vực một chuyến, đến lúc đó, ta có thể giao bốn loại đại đạo thuật cấm kỵ này cho cậu!” Hỗn Độn Long Quy thấp giọng nói.
“Vâng, đã nhớ rõ!”, Tô Minh gật mạnh đầu.
“Được rồi, ta muốn ngủ tiếp rồi, mấy người đi đi!”, Hỗn Độn Long Quy nói, việc trị thương của bà ta chủ yếu là thông qua giấc ngủ.
Rất nhanh chóng.
Hổ Huyết Vu dẫn đi, Tô Minh đã đi vào trong sơn động bên phía bắc của đáy vực.
Trời đất!!!
Anh sợ ngây người luôn…
Cái kho tàng này… Thật chấn động.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!