Học viện Tiên Lạc đã có tuổi đời hàng ngàn vạn năm, không ai có thể khiến cấp bậc thái thượng trưởng lão ra tay sao?
“Anh bạn nhỏ, lão ỷ lớn bắt nạt nhỏ, đấu với cậu vài chiêu, thế nào?”, sau đó, Quái Nhân Tiên Hạc nhìn về phía Tô Minh, trên gương mặt già nua hiện ra nét cười, giống như không có thù hằn gì cả.
Giống như lão quái vật rất có lễ độ vậy.
“Không biết xấu hổ!”, Triệu Phong Niên trực tiếp bị chọc tức rồi.
Người khác không rõ, nhưng ông ta lại rất rõ!
Đúng vậy, vị Quái Nhân Tiên Hạc này quả thực là người yếu nhất trong các thái thượng trưởng lão của học viện Tiên Lạc, nhưng cũng là người thích hợp nhất để giao đấu với Tô Minh.
Bởi vì, vị Quái Nhân Tiên Hạc này, sở trường nổi bật là quy luật không gian!
Có thể nói trong toàn thế giới Đại Thiên, đây là người tu luyện quy luật không gian đến mức cao thâm nhất.
Mà về quy luật không gian, Tô Minh chỉ dựa vào tấm bia lớn kia, nhưng hiển nhiên là nó không thể phát huy ra được công dụng quá lớn, bởi vì, dù tấm bia thần mạnh đến đâu, nếu như không đánh trúng mục tiêu thì cũng là phí công.
Thông thường mà nói, Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm có tác dụng vây nhốt cực mạnh.
Nhưng với thực lực của Quái Nhân Tiên Hạc, nếu muốn thì miễn cưỡng cũng có thể đối kháng sự vây nhốt của bia Huyền Diệu thì ông ta vẫn có thể làm được.
Hơi đối kháng một chút xíu như thế là đủ rồi, là đủ thi triển quy luật không gian rồi.
Vì vậy, sự xuất hiện của vị Quái Nhân Tiên Hạc này, hoàn toàn là đang nhắm vào Tô Minh.
Vô cùng có nham hiểm.
Hôm nay Triệu Phong Niên đột nhiên cảm thấy, ông ta đã nhìn thấu Viên Châm rồi.
Vị Viên viện trưởng này, lòng dạ quá thâm sâu, che giấu quá kĩ, nham hiểm giảo hoạt
“Được thôi!”, Tô Minh vậy mà lại đồng ý.
Người đến không từ chối.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!