Đầu cũng không ngoảnh lại.
Bia Huyền Diệu được nâng lên!
“Bùm!"
Từ trên trời giáng xuống, kỳ dị như ma quỷ, chỉ với một đòn đã trấn áp một trong các thái thượng trưởng lão, giống như nghiền nát một con kiến, vô cùng vô cùng dễ dàng.
Ba vị thái thượng trưởng lão còn lại thấy vậy không kìm được mà hít một ngụm khí lạnh, đều thất kinh sợ hãi.
Bọn họ biết bản thân không phải là đối thủ của Tô Minh, rốt cuộc ngay cả tộc trưởng cũng bị Tô Minh nhẹ nhàng tóm gọn.
Nhưng cũng không ngờ tới Tô Minh vậy… vậy… vậy mà có thể mạnh mẽ đến mức độ này?
Không cần quay đầu nhìn lại?
Không vận dụng bất kỳ võ kỹ nào?
Đã có thể quét sạch mọi thứ chỉ bằng một tấm bia thông qua một ý nghĩ?
Trái tim ba người họ như bị nhét vào trong hầm băng, quá lạnh lẽo, khát vọng sinh tồn điên cuồng dâng lên, cũng đem việc tộc trưởng còn đang ở trong tay Tô Minh ném ra sau đầu, tháo chạy, trong đầu họ lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất, bỏ chạy ngay đi!
“Vù vù vù…”
Quy luật gió, quy luật không gian…gào thét mà tới.
Ba người họ ngược lại thông minh, vậy mà chạy thục mạng về ba hướng khác nhau.
Họ cảm thấy nếu làm như vậy, Tô Minh không thể một lúc giết sạch được ba người họ chăng? Kết quả tốt nhất là hai trong số ba người họ có thể thoát thân, tệ nhất cũng có một người sống sót.
Thế nhưng.
Ý tưởng tốt nhưng hiện thực lại tàn khốc.
Bia Huyền Diệu mạnh vô cùng!
Tại khoảnh khắc ba vị thái thượng trưởng lão vừa muốn hành động nó cũng có phản ứng.
Hơn nữa điều khiến người ta phải ghê sợ là tốc độ của nó còn nhanh gấp vạn lần so với ba vị kia.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!