“Vết thương thế nào rồi?”, Tô Minh hỏi.
“Ừm, cảm ơn”, Mộng Li Khinh Đàn gật đầu, sau đó suy nghĩ chợt lóe, một sợi tơ tằm chợt hiện lên trong tay, cô ta dùng sợi tơ tằm ấy buộc lại chỗ làn váy bị xé rách.
Có thể nhận ra cô ta là người khá bảo thủ.
“Tấm khăn che mặt của cô dính máu hết cả, bẩn rồi”, Tô Minh nhìn chằm chằm Mộng Li Khinh Đàn với ánh mắt đầy hứng thú.
Ừm, tức là tôi có thể công khai đổi khăn che mặt cho cô.
Chính xác hơn là muốn xem thử Mộng Li Khinh Đàn trông thế nào.
Chỉ là tò mò vậy thôi, khụ khụ, đúng vậy, chỉ là tò mò thôi.
Dù sao trong học viện cũng có rất nhiều lời đồn đãi, ai cũng bảo rằng Mộng Li Khinh Đàn có thể khiến cả nàng tiên trên cung trăng phải tự ti.
Chỉ là một chút tò mò mà thôi.
Nói đi nói lại, tấm màn che mặt của Mộng Li Khinh Đàn cũng dính đầy máu tươi rồi, đúng là cần phải đổi.
Dưới lớp màn che, Mộng Li Khinh Đàn liếc nhìn Tô Minh, đáy lòng thầm mắng khốn nạn.
Sau đó.
Cô ta cũng tàn nhẫn, giơ tay lên, gỡ tấm màn che mặt đỏ tươi xuống.
Khoảnh khắc đó.
Gương mặt khuynh quốc khuynh thành đó xuất hiện trước mắt Tô Minh.
Đó là gương mặt cho con người ta cảm giác thật sự rất sạch sẽ!
Vô cùng sạch sẽ.
Làn da trắng nõn.
Gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn với ngũ quan tinh tế cho con người ta cảm giác trong sáng thoát tục.
Điều khiến con người ta phải nhớ ngay từ ánh mắt đầu tiên hẳn là đôi mắt của cô ta nhỉ? Đôi mắt sáng rỡ như đang ẩn chứa rất nhiều cảm xúc, trong veo như nước, chút rực rỡ của nắng và rất nhiều kiêu ngạo, ngoài ra còn chút ý cười mờ ảo.
“Danh xứng với thực”, Tô Minh khen ngợi.
“Hừ”, Mộng Li Khinh Đàn hừ một tiếng, lấy khăn che mặt mới ra đeo lên.
Ngoài ra.
Bên ngoài.
Yên tĩnh!
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm lá chắn chân khí đang che khuất hai người trên đài chiến đấu.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!