“Không thể nào!”, cô gái áo đỏ trợn trừng mắt, ngây người ra, sau đó là không thể chấp nhận nổi.
Đùa gì vậy?
Thanh đao đó của cô ta khủng khiếp đến mức nào?
Tính sát thương ra sao và khó phục hồi đến đâu?
Cô ta là người rõ nhất.
Nhưng cảnh tượng trước mặt… Đúng là gặp phải quỷ rồi.
“Anh à! Anh giỏi thật đấy!”, Tô Ly lấy bảo kiếm của mình làm gương soi, thấy được mặt mình thì lập tức vui mừng. Cô không kìm nổi ôm chặt cánh tay Tô Minh, bắt đầu nũng nịu: “Anh à! Em giỏi không? Em ở cấp bậc Đại Đế thượng vị rồi đấy”.
“Giỏi! Ly Nhi nhà chúng ta là giỏi nhất”, nụ cười cưng chiều của Tô Minh càng rõ hơn.
Nhưng đúng lúc này Tô Minh đột nhiên chau mày lại.
“Lạ thật!”, Tô Minh lẩm bẩm một câu.
Trước đó anh dồn hết sự chú ý vào Tô Ly nên không cảm nhận rõ.
Lúc này, an ủi Tô Ly rồi, cũng trị thương xong rồi thì đột nhiên cảm nhận được. Dường như… Dường như…
Trong nhẫn không gian của Tiêu Bạch Y có động tĩnh.
Đúng vậy! Đúng là có động tĩnh.
Anh theo bản năng mở ra xem thì lập tức một miếng ngọc xuất hiện ở trong tay anh.
Đây là miếng ngọc mà Tô Minh tìm được trong nhẫn không gian của Tiêu Bạch Y, lúc này nó không ngừng run rẩy.
Miếng ngọc này dường như là ngọc đưa tin.
Nhưng giống hơn là…
Tô Minh theo bản năng nhìn về phía cô gái áo đỏ, tận sâu thẳm ánh mắt là vẻ lạnh lùng quái dị.
Còn cô gái áo đỏ cũng nhìn miếng ngọc trong tay Tô Minh, toàn thân run rẩy, lập tức trừng mắt lên, giọng nói sắc bén: “Cậu… Cậu… Sao ngọc đưa tin của anh tôi lại ở trong tay cậu?”
“Anh cô?”, Tô Minh quét nhìn cô ta một cái.
“Cậu đã làm gì anh tôi? Hả? Đã làm gì anh ấy rồi?”, nước mắt của cô gái áo đỏ lập tức rơi xuống, đôi mắt đỏ ửng, dường như cô ta đã đoán được điều gì.
“Cô nói xem?”, Tô Minh thản nhiên nói: “Chẳng phải anh cô là vô địch sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!