“Thu Thủy, bạn học đại học kia của em mặc dù vượt ngoài mức tưởng tượng, nhưng cậu ta cũng chọc phải họa lớn rồi!”, Lạc Phong thở dài: “Anh không dám tưởng tượng nhà họ Thẩm sau khi nhận được tin Thẩm Tịch bị giết chết sẽ phẫn nộ đến mức nào đây? Còn có Thẩm Băng Tuyền....”
Lạc Phong càng cau chặt mày: “Hơn nữa, nếu xử lý không tốt, nhà họ Lạc chúng ta cũng sẽ bị liên lụy! Rốt cuộc, nguyên do của đêm nay đều nằm ở em!”
Lạc Phong cực kỳ hối hận, đêm nay thực sự không nên dẫn Lạc Thu Thủy theo.
“Được rồi được rồi, anh, anh đúng là dài dòng, đường đường là con cháu trực hệ của nhà họ Lạc sao lại có thể sợ cái này?”, Lạc Thu Thủy hừ lạnh một tiếng: “Chúng ta cũng trở về Ma Thành thôi, máy bay tư nhân đã đến sân bay rồi”.
Viện võ đạo nhà họ Diệp.
“Tô Minh, hai thứ này giao lại cho anh, đêm nay hai thứ này vốn dùng để trao đổi với gốc nhân sâm ngàn năm tuổi kia…”, Diệp Mộ Cẩn đưa lại chiếc hộp phong kín cho Tô Minh.
Bên trong hộp là một tập tranh trận pháp.
Còn có một viên tinh thạch của hung thú.
Hung thú là loại thú so với dã thú còn mạnh hơn.
Trong xã hội hiện đại, hung thú còn rất ít, hầu như đều cư trú trong núi sâu rừng già ít người lui tới, người bình thường nhìn không thấy, cũng không gặp được, càng không nói đến việc săn bắt chúng.
Viên tinh thạch hung thú này của nhà Diệp được truyền lại từ tổ tiên, ông cụ nhà họ Diệp đã nói đây là người đứng đầu nhà họ Diệp đời đầu lưu lại.
Trong tinh thạch của hung thú chứa không ít linh khí, là thứ rất có ích đối với tu giả võ đạo, Diệp Mộ Cẩn vốn định giữ lại cho bản thân sử dụng.
Đáng tiếc thực lực của cô vẫn luôn không đủ, bởi nguồn năng lượng linh khí trong tinh thạch quá cuồng bạo, nếu tu giả võ đạo không đủ mạnh, không suy nghĩ kỹ càng mà hấp thụ sẽ bị xung kích dẫn tới thương tổn, cô vốn định đợi vài năm để bản thân dùng, nhưng hiện tại tâm tư này đều đặt trên người Tô Minh.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!