Lúc này Hứa Như Ý cảm thấy rất kỳ lạ. Cô ta vội nhìn chằm chằm vào Tô Minh cách đó không xa, trên khuôn mặt xinh đẹp có lửa giận, có sát ý, cũng có vẻ xấu hổ và phẫn nộ…
“Cô Hứa! Cô sao vậy?”, thấy Hứa Như Ý có chút thất thần nên Công Tôn Thần cẩn thận hỏi.
“Câm mồm”, Hứa Như Ý chỉ thốt ra hai chữ, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Tô Minh mà không nhúc nhích.
Tô Minh cũng chú ý đến Hứa Như Ý, sau đó anh cảm thấy có chút bất lực.
Sao lại là cô ta? Còn tưởng rằng sẽ không bao giờ gặp lại chứ.
Đúng là oan gia ngõ hẹp!
“Đồ khốn! Trả lại Tiểu Hổ cho tôi”, Hứa Như Ý đột nhiên hét lên, giọng nói nghẹn ngào.
Sao Tiểu Hổ của cô ta lại chết? Chính là bị Tô Minh bắn chết.
Lúc này khóe môi của Tô Minh giật giật, anh lập tức nhớ lại nửa năm trước.
Lúc đó thực lực của anh cũng rất mạnh, thường xuyên đi săn những thú dữ trong những khu rừng nguyên thủy trong Huyền Linh Sơn để tôi luyện thêm.
Đây cũng là cách mà những người trẻ tuổi ở Huyền Linh Sơn thường dùng để tăng thêm kinh nghiệm chiến đấu và nâng cao thực lực.
Vào một buổi chiều thời tiết nóng nực, Tô Minh vừa săn được một con gấu nâu. Anh đang ngồi trên da gấu nướng thịt gấu ăn rất ngon lành thì đâu ngờ đột nhiên xuất hiện một con hổ phá vỡ bầu không khí yên tĩnh đó.
Con hổ đó rất to, dài 6m, cao 3m, to đến phát khiếp. Trên người nó có lông vằn khá đẹp mắt, trông rất nhanh nhẹn. Chắc là nó ngửi thấy mùi thịt nướng nên đến.
Con hổ đó rất ngang tàn, vừa đến là bổ nhào về phía Tô Minh, há mồm định nuốt sống anh.
Tô Minh cũng không phải kẻ vô dụng. Nửa năm trước anh đã ở cảnh giới tông sư sơ kỳ, thực lực hơn cảnh giới thường khá nhiều. Mặc dù con hổ rất khỏe, rất hung hãn nhưng cũng không phải đối thủ của anh.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!