Anh cũng không phải loại người không nói lý lẽ. Dù sao, theo lời Huyền Tinh Bình thì Diệp Lâm chẳng làm gì sai cả, theo đuổi Sơ Tình là chuyện bình thường, vì Sơ Tình thật sự rất xinh đẹp. Còn chuyện bị từ chối, sau đó châm chọc mấy câu, cũng không coi như quá quắt.
Đồng Tinh là sỉ nhục, khiêu khích, mở miệng là "con đĩ". Nhưng Diệp Lâm lại không phải thế.
Vì lý do đó nên Tô Minh chỉ bảo Diệp Lâm xin lỗi Huyền Sơ Tình, rồi thôi.
Thế nhưng... câu nói ấy khi vào tai Diệp Lâm và những người khác thì lại mang nghĩa khác!
"Ha ha ha ha ha...", Diệp Lâm cười ha ha nhìn Tô Minh, không khỏi lắc đầu: "Không có thực lực thì đừng có mà làm ra vẻ. Khi đối mặt với Đồng Tinh, anh muốn cô ta dập đầu xin lỗi, rồi tự chặt một tay. Nhưng với tôi, chỉ cần nói xin lỗi là được? Chậc chậc... Anh sợ chọc giận tôi chứ gì? Nếu sợ thì đừng làm màu! Anh Tô, anh vẫn còn quá trẻ, anh nghĩ rằng tôi sẽ phối hợp với anh chắc?"
Diệp Lâm chế giễu, khinh bỉ không chút nể nang.
Có giỏi, anh cũng bảo tôi dập đầu xin lỗi, tự chặt một tay coi? Thứ hãm!
Mấy ngàn người có mặt ở đây cũng nhìn Tô Minh với ánh mắt khinh bỉ.
Thú vị ghê, chàng trai, anh Diệp không phối hợp với anh, để xem anh diễn tiếp thế nào? Có xấu hổ, mất mặt không? Chậc chậc... thú vị thật đó.
Vô số ánh mắt đổ dồn lên người Tô Minh, định xem Tô Minh xấu hổ, sợ hãi, luống cuống thế nào. Song, điều khiến người ta không ngờ là chàng trai chưa đến 30 tuổi kia lại có tâm lý khá vững vàng, rất bình tĩnh.
Một lát sau, Tô Minh mở miệng nhàn nhạt nói: "Một khi đã thế, vậy anh dập đầu xin lỗi, tự chặt một tay đi, sao?"
"Anh chắc không?", Diệp Lâm cố ý trợn to mắt, lộ ra vẻ khoa trương, nhe răng cười: "Nếu tôi từ chối thì sao?"
Diệp Lâm cố tình làm trò.
"Nếu anh từ chối, tôi đành tiễn anh một đoạn đường vậy", mặt mày Tô Minh vẫn lạnh nhạt, nói với giọng không hề cảm xúc.
"Ha ha ha ha...", Diệp Lâm cười phá lên, cười ứa nước mắt: "Được, nào, mong anh tiễn tôi một đoạn".
Vốn, Diệp Lâm là một người rất kiêu ngạo. Hơn nữa, còn vừa gặp đã thích Huyền Sơ Tình, mà Tô Minh thì lại bị hắn ta coi như tình địch. Thế nên, sao hắn ta có thể chịu nổi?
Sau đó, Tô Minh còn chưa kịp ra tay, Diệp Lâm chợt im bặt, vẻ mặt trở nên tàn nhẫn, nghiến răng nghiến lợi quát: "Thiên Lộng Kiếm!"
Giọng nói vừa vang lên.
"Keng..."
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!