Tô Minh bình tĩnh nói.
Giọng nói trầm bổng, vang lên khắp trường kiếm.
Bay đến tai mọi người.
Sau đó.
Thuấn di!
“Vút”.
Có thể so sánh với thuấn di.
Tô Minh lập tức xuất hiện bên cạnh Huyền Diễm Thiên Lan.
Đúng.
Chính là bên cạnh.
Mà bên cạnh Huyền Diễm Thiên Lan... chính là thanh kiếm đó.
Nói cách khác, Tô Minh đã thuấn di từ trên cao rồi xuất hiện ở trung tâm trường kiếm, ngay khi xuất hiện, anh liền xuất hiện bên cạnh thanh kiếm.
Không kém một bước nào.
Thậm... thậm... thậm chí...
Tô Minh còn tiện tay đặt lên trên thanh kiếm kia.
Ừm.
Anh không rõ về kiểu thi chọn kiếm này, mặc dù trên đường nghe Tống Cẩm Phồng nói qua, nhưng lại không nghĩ tới mà để trong lòng.
Hử, anh đúng thật là, giống như tùy tiện nâng một thứ gì đó lên, tiện tay dựng thanh kiếm kia lên, đối mặt với Huyền Diễm Thiên Lan, mà trong mắt của Huyền Diễm Thiên Lan chỉ có sát ý.
Cũng không hề nghĩ tới việc anh giơ tay nhấc kiếm lên có nghĩa là gì?
Đúng lúc đó.
Cả quảng trường đều im lặng.
Im lặng ngấm đến xương...
Tròng mắt của rất nhiều người đều mở to như sắp nổ tung.
Họ đều nhìn vào Tô Minh.
Vẻ mặt cực kỳ sợ hãi.
Bọn họ... bọn họ đã nhìn thấy gì vậy?
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!