Nhưng…
Một giây sau, khi kiếm quang của kiếm Vô Lượng như thiên kiếm giáng xuống rơi trên Kiếm Đạo Thần Kiều của ông ta thì…
“Không!”, Tiêu Quân hét lên, còn Kiếm Đạo Thần Kiều ở xung quanh ông ta cũng mờ dần, nhức mắt và xuất hiện rất nhiều vết nứt.
Bản thân Tiêu Quân cũng có thể cảm nhận rõ, thậm chí còn nghe thấy căn cơ kiếm đạo của mình đang sụp đổ.
Mắt thường không thể nhìn thấy tất cả kiếm huyệt, kinh mạch, tứ chi trong cơ thể ông ta đều vỡ vụn.
Càng khủng khiếp hơn là kiếm này của Tô Minh không chỉ là uy lực vô thượng của kiếm Vô Lượng mà còn có kiếm nguyên. Kiếm nguyên của Thiên Vẫn Kiếm giống như côn trùng ăn thịt, cứ thế lao về phía ông ta.
Nó cứ thế đâm sâu vào da thịt và khí tức của ông ta khiến khóe miệng ông ta chảy đầy máu.
Thậm chí ông ta còn có thể cảm nhận được trước mặt mình càng lúc càng tối. Toàn thân ông ta như người không biết bơi đang chìm vào trong nước. Ông ta muốn nắm lấy cái gì đó, muốn tự cứu mình nhưng lại làm không được.
Nỗi sợ hãi vô cùng như sóng thần bủa vây lấy ông ta.
Mặc cho ông ta có ra sức giãy dụa thì cũng vô dụng.
“Ta… Ta không muốn chết!”, Tiêu Quân rống lên.
Lời nói vừa dứt thì…
“Bùm…”, ông ta đã vỡ tung.
Ngay cả xác thịt và thần hồn, ngay cả Kiếm Đạo Thần Kiều cũng hóa thành làn sương máu.
Ông ta đã chết như thế!
Toàn bộ Vô Lượng kiếm thành chìm vào không khí yên tĩnh đến khó thở.
Hồi lâu không có tiếng nói, hồi lâu không nghe thấy tiếng tim đập.
Dường như Vô Lượng kiếm thành rơi vào thành chết.
Nhiều tu giả võ đạo không thể chấp nhận nổi. Bởi người đó là Tiêu Quân, là thành chủ của Vô Lượng kiếm thành cơ mà!
Huống hồ, Tiêu Quân còn liều mạng vì đang bị thương nặng và bị tổn thương căn cơ mà dùng đến Kiếm Đạo Thần Kiều rồi, vậy mà vẫn bị giết trong tích tắc??
Đúng thế!
Ông ta bị giết trong chớp mắt.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!