Dường như cô ta cảm thấy tiếc nuối cho Tiêu Nhược Dư.
Đúng là đại lượng thật!
Rất nhiều lãnh đạo và đệ tử của Thiên Nhẫn Tông đều không kìm nổi mà khen khí chất của Hà Thanh Y.
Còn Tiêu Nhược Dư vẫn trầm ngâm, hiện giờ nói gì cũng bằng thừa, kể cả Tiêu Nhược Dư có thể nhìn ra vẻ chế giễu trong ánh mắt của Hà Thanh Y.
“Nhược Dư! Giao bà lão Trầm Yên ra đây đi! Tôi có thể tha cho cô một mạng nhưng bà lão Trầm Yên thì…”, Hà Thanh Y lại nói.
“Tôi phái bà lão Trầm Yên ra ngoài cứu người rồi nên bà ấy không ở đây”, Tiêu Nhược Dư nói.
“Nhược Dư! Sao cô phải như vậy?”, Hà Thanh Y lại thở dài, nói.
Đúng lúc này…
Ở trên không trung…
“Tiêu Nhược Dư! Giao bà lão Trầm Yên ra đây đi! Thắng làm vua thua làm giặc, cô thua rồi”, Đồ Kỳ không do dự mà lên tiếng.
Lời nói vừa dứt thì mặt Tiêu Nhược Dư không còn giọt máu.
Tông chủ đã lên tiếng thì không còn cơ hội gì nữa rồi.
Thậm chí, khi Đồ Kỳ lên tiếng thì từng đường khí tức cũng khóa chặt Tiêu Nhược Dư.
Nếu cô ta không nói ra hiện giờ bà lão Trầm Yên đang ở đâu thì khéo sẽ mất mạng.
…
Còn lúc này Tô Minh và Tống Cẩm Phồn cũng nhanh chóng đi trong hư không.
Hai người giẫm lên không trung, được bao trọn trong quy luật không gian.
Nhanh đến mức mà thoắt cái đã sắp đến được Thiên Nhẫn Tông.
Tâm trạng Tô Minh rất tốt. Một mặt sắp được gặp Tiêu Nhược Dư, một mặt là anh hấp thụ được hơn 100 kiếm khắc trong mật thất ở Vô Lượng kiếm thành, thu hoạch rất lớn. Hiện giờ kiếm nguyên của anh đã tăng lên Nhị Đoạn hậu kỳ rồi.
Kiếm nguyên Nhị Đoạn hậu kỳ trong tay thì sức chiến đấu tất nhiên cũng tăng mạnh.
Còn bia Huyền Diệu cũng sắp đột phá, dường như thiếu chút nữa là lên đến chí bảo Thủy Nguyên rồi…
Tống Cẩm Phồn cũng thu hoạch được rất lớn. Cô đã lĩnh ngộ được kiếm kỹ trên tường thành ở mật thất, nó thật sự rất hợp với cô.
Đột nhiên…
“Ố?”, Tô Minh chau mày.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!