Đối phương chỉ tùy ý đánh ra một quyền.
Mà Chu Phương này lại dùng mọi quyền ý, pháp tắc gì đó, toàn bộ đều dùng đến cả.
Hơn nữa lại còn liên tục hơn mười quyền chồng nhau.
Có thể nói dùng hết sức lực có thể.
Nhưng vẫn không phải đối thủ.
Vẫn vô cùng miễn cưỡng.
Cách biệt quá lớn.
“Hừ!”. Chấp sự viện tạp dịch vừa ra tay kia giương mắt nhìn Chu Phương, thẳng thừng hừ một tiếng.
Trông có vẻ như chỉ là tiếng hừ đơn giản.
Không có gì cả.
Thế nhưng.
Cùng lúc khi tiếng hừ phát ra, Chu Phương lại run rẩy toàn thân.
Bay ngược ra ngoài.
Cũng may mấy người Triệu Định chợt di chuyển, nhanh chóng xông lên từ phía sau, đỡ lấy Chu Phương.
Ngay khi đỡ được Chu Phương thì Chu Phương đã sắp chết rồi.
Thất khiếu đều chảy máu.
Vô cùng thảm thương.
Trong cơ thể, xương cốt tựa như đã nát gãy toàn bộ.
Chuyện này…
Mấy người Triệu Định, run rẩy sợ hãi!
Sợ hãi đến nghẹt thở!
Sợ đến mức tim cũng như muốn vỡ vụn!
“Ông ta… Ông ta dùng võ kỹ sóng âm, thật… Thật… Thật mạnh!”. Âm thanh của Chu Phương run run, rất yếu ớt.
Ở phía sau.
Sắc mặt Lam Tuyết trắng nhợt.
Rất tuyệt vọng!
Cô biết học viện Kỷ Nguyên rất mạnh.
Nhưng, dường như… Cô đã đánh giá quá thấp họ rồi!
Sao có thể mạnh đến mức độ thế này?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!