“Chết cũng đáng đời! Tự kiêu tự đại thì không có thuốc chữa. Cứ tưởng rằng đánh bại được mấy cường giả ở giới thế tục thì đã là vô địch thiên hạ rồi? Tự kiêu thì sẽ phải trả giá”.
Dì Cầm lại lạnh lùng nói: “Để hắn nếm chút mùi đau khổ cũng được. Tính cách này của hắn cần phải chịu khổ chút. Còn cô chủ cứ yên tâm, trong lúc nguy hiểm tôi sẽ bảo đảm tính mạng cho hắn”.
Lúc này Tiêu Nhược Dư mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ha ha…”, đồng thời lúc này Phong Minh cười lớn, đúng là muốn cười vỡ bụng.
Hắn ta từng gặp những kẻ không có não nhưng chưa gặp ai như này. Dì Cầm và Tiêu Nhược Dư đã muốn giúp rồi nhưng thằng ranh này cứ muốn tìm cái chết.
Tô Minh lặng lẽ nhìn Phong Minh cười lớn, đến khi tiếng cười không còn nữa thì đột nhiên…
Tô Minh ra tay!
“Phụp…”, quyền cước tung ra nắm chặt về phía đối phương.
Quyền cước như móng vuốt nhưng không thể nhìn ra là một hai ba bốn mà là tốc độ của Tô Minh.
Vô cùng đáng sợ!
Không chỉ nhanh mà còn như sự di chuyển núi sông và không gian trấn áp tất cả.
Khí thế vô cùng khủng khiếp, giống như ngọn núi lớn từ trên không trung rơi xuống muốn đè bẹp mọi thứ.
Phong Minh đứng đó mà cảm giác khó thở.
“Cái gì…?”, dì Cầm thấy run rẩy, suýt nữa sợ đến nỗi ngất đi. Đây là khí tức của cảnh giới thiên vị?
Mới có mấy ngày mà Tô Minh đã lên được cảnh giới thiên vị rồi sao?
Đùa à?
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!