Bên ngoài, một người phụ nữ trung niên gõ cửa: “Cẩm Phồn, con hét cái gì đấy? Mau trang điểm đi, đừng để người ta đợi lâu”.
“Chỉ Tình, em cúp điện thoại đây”, Tống Cẩm Phồn nói nhỏ: “Em phải đi trang điểm gấp”.
Cô ta vốn vì bị ép đi xem mắt mà không muốn trang điểm nhưng hiện tại sắp được gặp Tô Minh rồi, cô ta nào có còn không muốn nữa.
“Hì hì, có Tô Minh đi xem mắt cùng mình thì tên họ Ngô khốn kiếp nào đó nên hết hy vọng đi, cho dù mẹ mình có giúp hắn thì thế nào?”, Tống Cẩm Phồn ngâm nga.
Vốn cô ta không định trang điểm, thậm chí còn muốn để bản thân xấu xí một chút rồi cố chịu cho qua buổi xem mắt hôm nay nhưng hiện tại đã khác rồi.
Tống Cẩm Phồn vội vàng trang điểm.
Còn làm vô cùng tỉ mỉ.
20 phút sau.
Cô ta mở cửa ra.
Mẹ cô ta – Mục Thanh Hoa vô cùng kinh ngạc…
Con gái bà ta lại ngoan ngoãn trang điểm? Hơn nữa còn trông vô cùng xinh đẹp.
Chiếc váy dài tơ tằm trắng tinh, tất màu da chân, giày cao gót đen, tóc búi lên, vừa quyến rũ lại không mất vẻ trong sáng, khuôn mặt trang điểm nhạt mà nhã nhặn, tự nhiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!