“Nó sẽ chạy sao?”, Hồng Bành chau mày nói.
“Đúng vậy!”, Lam Lại gật đầu mạnh, nói: “Thằng ranh đó biết chúng ta có nhiều cường giả như này, có giết một trăm tên như hắn cũng không đủ, làm sao hắn có thể ngồi đợi chết được? Huống hồ hình như hiện giờ hắn không ở Đế Thành mà về thành phố Dương Giang rồi. Kể cả muốn chạy thì cũng đủ thời gian”.
“Chạy ư? Ha ha… Chạy không nổi đâu”, Thẩm Băng Tuyền hừ lạnh một tiếng, trong ánh mắt toát lên sát ý lạnh lùng: “Hiện giờ chúng ta đến Đế Thành rồi đến nhà họ Lạc làm khách và truyền tin ra”.
“Đến nhà họ Lạc ư?”, Hồng Bành nghe không hiểu nên hỏi lại.
Nhưng Lam Lại nghe hiểu, ánh mắt sáng lên nói: “Nhà họ Lạc? Thằng ranh Tô Minh và Lạc Thu Thuỷ của nhà họ Lạc có mối quan hệ không bình thường, chúng ta chỉ cần đến nhà họ Lạc làm khách mà không cần làm gì, cứ đến đó là được. Thằng Tô Minh đó sẽ nhận được tin thôi. Chắc chắn nó đến nhà họ Lạc, bởi vì tính cách của nó là trọng tình trọng nghĩa”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!