Nhìn thì như không có gì, nhưng Công Tôn Thần đau đớn toàn thân co giật, lỗ chân lông đều rướm máu, hai tròng mắt lồi ra.
Đau đớn đến mức Công Tôn Thần hối hận vì đã trở thành người và hối hận vì đã đến với thế giới này.
Thì ra cái vỗ này khiến cho toàn bộ xương vai bên trong của Công Tôn Thần đều vỡ vụn...
Xương gãy đâm sâu vào thịt.
Lực khống chế của Tô Minh ngày càng đáng sợ, chỉ cần vỗ vào vai hoàn toàn có thể làm cho xương vai vỡ vụn, nhưng lại không làm tổn hại đến trái tim, xương sườn, càng không làm hại đến da thịt bên ngoài... nếu đổi lại là trước kia, anh không thể nào làm được.
Nhưng bây giờ, anh có thể làm được.
Một cách ung dung.
Tiếp theo, Tô Minh lại giơ chân lên, thản nhiên giẫm lên chân của Công Tôn Thần.
Chân của Công Tôn Thần bị giẫm lên như bùn nhão.
Công Tôn Thần từ đầu đến cuối đều co quắp, đau đớn thấu xương.
Đau đớn tột cùng khiến mồ hôi hắn điên cuồng chảy xuống, chẳng mấy chốc, hắn gần như mất nước.
"Làm ơn... Làm ơn... Làm ơn...", trong đầu Công Tôn Thần chỉ có một suy nghĩ, đó là hắn muốn chết, đối với hắn bây giờ, cái chết là điều đẹp đẽ nhất trên đời.
Hắn chỉ muốn chết đi.
Đáng tiếc, Tô Minh bỏ qua ánh mắt khẩn cầu của hắn, trầm mặc lạnh lùng khiến người khác run sợ.
Sự trầm mặc này thật là đáng sợ.
Dưới sự chứng kiến của mọi người, Tô Minh đã hành hạ Công Tôn Thần nửa giờ, cuối cùng bóp cổ hắn.
Sau khi bóp cổ Công Tôn Thần, Tô Minh nhìn chòng chọc vào đám người Công Tôn Khương, anh giải quyết tất cả bọn chúng một cách dễ dàng.
"Nhà họ Công Tôn, nhà họ Ngụy, nhà họ Cơ sao? Haha...", Tô Minh cười lớn.
Cái chết sẽ đến với nhà họ Cơ đầu tiên.
Giờ phút này.
Tại nhà họ Cơ.
"Bố, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?", Cơ Uyên nhìn về phía Cơ Thương Hải đang run bần bật, có hơi lo lắng và tò mò hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!