Chỉ mỗi việc lĩnh hội, ghi nhớ thủ quyết của ‘Đại Hoang Vu Quyền’ và con đường vận chuyển chân khí, Tô Minh đã mất tới bảy tám ngày.
Tiếp đó là trong đầu ghi nhớ về quyền ấn, mô phỏng đòn đánh của ‘Đại Hoang Vu Quyền’
Khó khăn vô cùng.
Cứ mỗi lần mô phỏng, đầu Tô Minh lại cảm thấy đau đớn muốn nổ tung, thực sự quá khó để dung hòa rồi.
Giống như thể trong đầu Tô Minh chỉ là một cái lọ thủy tinh, nhưng lại cố chấp muốn múc hết nước biển vào bên trong nó vậy.
Như muốn nổ tung.
May mà, mọi thứ vẫn trong phạm vi chịu đựng được.
Mỗi lần mô phỏng quyền ấn tấn công của ‘Đại Hoang Vu Quyền’ Tô Minh đều có những cảm nhận khác nhau.
"Bá đạo?"
"Hương vị của thời gian?"
"Quy luật sức mạnh?"
"Quyền ý thuần túy"?
"Cực đạo?"
"Hoàng đạo?"
Cứ mỗi lần giác ngộ, là mỗi lần cần suy ngẫm.
Lúc Tô Minh mới bắt đầu, trong đầu vẫn hay bị cảm giác đau nhức muốn nổ tung, mãi đến sau này, khi tinh thần dần dần mạnh mẽ hơn đã dần thích ứng được.
"Tại sao càng mô phỏng, lại càng suy ngẫm, càng lĩnh ngộ, càng hỗ loạn?", Tô Minh có chút bối rối.
Võ kỹ cấp đế vương.
Thực khiến người ta tuyệt vọng!
Càng nghiên cứu võ kỹ thì sẽ càng thấu hiểu.
Nhưng ‘Đại Hoang Vu Quyền’ thì ngược lại, nó giống như là bầu trời tầng tầng lớp lớp, khi người tu luyện nghĩ rằng thấu hiểu rồi, đã lĩnh ngộ rồi thì lại rồi phát hiện, núi cao còn có núi cao hơn.
Lại thêm mười mấy ngày nữa trôi qua.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!