"Cậu chủ cả, đã đến tầng trái đất, Tô Ưng đương nhiên một lòng với cậu chủ cả, nhưng cầu xin cậu chủ cả nể mặt mũi gia chủ và phu nhân, đừng cho Tô Minh bất kì nỗi đau nào".
Ý tứ chính là, đừng giày vò Tô Minh.
Muốn giết thì cứ thẳng tay lấy mạng là được rồi.
Đây là điều duy nhất mà ông ta có thể thực hiện cho Tô Minh.
---
Tô Minh quả thực không còn ở trong kho báu vật ở Hoàng Cực cung nữa rồi.
Anh bây giờ đang ở trong hư không cách Thủ Hộ Sơn không xa.
Bởi vì, anh muốn luyện tập ‘Đại hoang vu quyền’, ở Thủ Hộ Sơn anh không cách nào hết mình được, nếu không có luyện 18 lần cũng tốn công vô ích.
Tô Minh chân đạp hư không, trên người có một cỗ khí tức hoang vu.
Giống như đầu nguồn hoang vu.
Khí tức hoang vu, thuần phác, không ngớt.
Vận chuyển toàn thân.
Mặc dù khí tức hoang vu thuần khiết, nhập thần đến độ không gì sánh được.
Nhưng, ánh mắt Tô Minh lại rất rõ ràng, không có một tia sa vào hoang vu.
"Ầm!"
Tô Minh không ngừng vận chuyển chân khí, đi theo một con đường vô cùng phức tạp.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!