Phía trước bóng đao hình thành một bóng hắc Ưng.
Hắc ưng kiêu ngạo, vỗ cánh phành phạch, tăng tốc.
Hắc ưng tăng tốc, đương nhiên bóng đao cũng tăng tốc.
Dễ dàng xé rách không gian, bất luận là Hư không hay là Thực không, đều trở nên mỏng manh như một trang giấy, hoàn toàn không thể chống đỡ được.
Bóng đao của Ưng đao thầm lặng bay ra, chém thẳng về phía sau lưng của Tô Minh.
“Tứ chấp sự, ông làm gì vậy?!!! Tô Minh! Cẩn thận!”, Nam Cung Cẩn hét lên.
Hầu như là phản xạ tự nhiên.
Lúc này suy nghĩ của cô ta rất hỗn loạn.
Một bên là anh Tô Ương trong lòng trước giờ luôn chính trực, lương thiện lại lừa gạt mình, lại muốn giết chết huyết mạch ruột thịt của bố mẹ nuôi mình! Cô ta không chịu đươc nữa rồi!
Một bên là thực lực và thiên phú của Tô Minh rõ ràng vượt xa rất xa so với sức tưởng tượng của cô ta, xa hơn nhiều so với những gì cô ta nghĩ về một thiên tài, trước đó cô ta còn tưởng Tô Minh rất yếu đuối, lúc này, vừa kính phục sùng bái lại vừa đau mặt.
Trong suy nghĩ hỗn loạn, cô ta lại nhìn thấy Tứ chấp sự luôn thân thiết, ôn hoà lại đánh lén từ phía sau Tô Minh?!
Càng không thể chịu nổi.
Cô ta bất giác liền muốn nhắc nhở Tô Minh.
Xong.
Tô Minh như thể không nghe thấy gì.
Trong giờ phút nguy hiểm nhất, rõ ràng bóng đao đánh lén khủng khiếp của Tô Ương đã sắp chạm đến người anh, rõ ràng Nam Cung Cẩn đã hét lên thật to để nhắc nhở rồi, nhưng anh ấy lại vẫn không hề có chút phản ứng nào.
Không chỉ không có phản ứng, mà, Đoạn Lân kiếm vẫn càng lúc càng sục sôi, thét gào, hưng phấn!!!
“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt…”.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!