Cô ta rất muốn chỉ về phía Tô Minh, nói: Tô Minh có khả năng đấy!
Thế nhưng lí trí nói với cô ta rằng, không nên làm như vậy, nếu cứ bốc đồng, thì sẽ hại Tô Minh, dù sao, khả năng vượt qua Vu Khung của Tô Minh là cực kỳ thấp.
Một khi thành tích của Tô Minh kém xa Vu Khung, tới lúc đó, không chỉ có bản thân cô ta phải chịu đả kích và chế nhạo của Trần Thanh Minh, mà thậm chí sẽ khiến Tô Minh phải liên luỵ theo.
Cô ta không thể kéo Tô Minh xuống nước cùng.
“Tại sao lại không nói gì?”, Trần Thanh Minh đột nhiên lớn tiếng: “Vừa rồi không phải vẫn còn mau mồm mau miệng lắm sao?”
Trần Thanh Minh tỏ ra lấn lướt.
Cả quảng trường trở nên tĩnh lặng.
Rất nhiều người thầm thở dài một tiếng, song vẫn rất khâm phục sự bạo dạn này của Quý Thanh Hoà.
Thế nhưng Quý Thanh Hoà tức Trần Thanh Minh thì cũng ích gì, tất cả mọi người đều biết, Trần Thanh Minh tuy có đứng ra hơi sớm, khiến vài người không thoải mái, nhưng quả thực câu nói vừa rồi của bà ta không sai: không còn ai trong đợt thi này có khả năng vượt qua Vu Khung.
Đây chính là sự tự tin của Trần Thanh Minh.
“Mau nói!”, Trần Thanh Minh lại nói, thậm chí, còn tỏ rõ khí thế chèn ép Quý Thanh Hoà.
Trần Thanh Minh lại bị một người mới chất vấn? Cho nên bà ta làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho được?
Quý Thanh Hoà có phần chột dạ, mặc dù vẫn ngẩng cao đầu, nhìn lại Trần Thanh Minh, thể nhưng sắc mặt có phần tái nhợt, cả người run lên.
Thê lương.
Đúng lúc này...
Đột nhiên.
Quý Thanh Hoà cảm nhận được, có một bàn tay lớn ấm áp nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!