Vu Khung sắp cười phá lên.
Nhưng tiếng cười còn chưa vang lên.
Bỗng nhiên.
Cả người hắn ta cứng lại như hóa đá!
Hắn ta nhìn thấy gì?
Mọi người có mặt ở đây đang nhìn thấy gì?
Tô... Tô... Tô Minh bị vô số đòn tấn công hết sức kinh khủng của 30 con rối đồng loạt đánh trúng.
Nhưng mà, Tô Minh cũng chưa có chết hay hóa thành một đống thịt vụn, mà ngay cả một vết thương hay vết máu cũng không có!
Sau khi những đòn tấn công ấy đánh trúng Tô Minh, cơ thể anh không những chẳng mảy may nhúc nhích, mà tốc độ cũng không giảm xuống.
Giống như là muỗi cắn.
Sao... Sao lại thế được?
Trái lại, sau khi từng đòn tấn công ấy đánh lên người Tô Minh, những con rối kia, cũng là người phát ra công kích lại bay ngược ra ngoài, trên đường chợt hóa thành một đống sắt vụn.
Gần như chỉ trong giây lát, 30 con rối kia đã hoàn toàn vỡ vụn.
"Thật là yếu đến đáng thương", Tô Minh lẩm bẩm.
Tất nhiên là anh biết muốn vượt qua vòng này thì phải đánh nát 30 con rối kia.
Nhưng anh chủ động ra tay sẽ rất chậm, chẳng bằng để chúng tự mình đưa tới cửa chịu chết!
Thế nên, anh mới làm lơ 30 con rối đó, chỉ lắc mình dịch chuyển tiếp tục chạy về phía trước.
Hiệu quả khá là khả quan.
Giống như suy đoán của mình, anh chẳng cần tốn thời gian dây dưa với chúng, 30 con rối kia đã tự mình nát ra bã.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!