Kiếm này của Tô Minh đã khóa chặt Mạnh Lăng. Bởi vì anh khống chế rất tốt sức mạnh và kiếm đạo, còn khí tức của kiếm này gần như không lộ ra.
Ngoài Mạnh Lăng ra thì những người còn lại ở đây đều không thể cảm nhận được khí tức của kiếm.
Nhưng Mạnh Lăng cũng sắp ngạt thở đến nơi!
Nguy hiểm! Nguy hiểm chí mạng!
Mạnh Lăng đã lâu không cảm nhận được khí tức này từ trên người tu giả võ đạo trong lứa thanh niên có tầm tuổi như mình.
Vì vậy lúc này có thể thấy được vẻ kinh hãi của hắn…
Mạnh Lăng cảm giác như gặp phải quỷ vương. Tô Minh vừa ra tay như đập tan vẻ kiêu ngạo và khinh bỉ thường ngày của hắn.
Hắn theo bản năng định điên cuồng vận chuyển chiến thể để chiến thể bùng nổ, lúc này đâu dám giữ lại?
Trong chớp mắt, ánh sáng màu đỏ tím tản ra như lớp áo giáp có hào quang mạnh mẽ và vô cùng kiên cố.
Phù, phù….
Trên áo giáp hào quang đó còn có vô số văn tự bí mật, lập nên một mô hình chiến thể.
Khí tức tản ra xung quanh giống như gợn sóng nước, tốc độ càng lúc càng nhanh như muốn sục sôi…
Lúc này Mạnh Lăng trông giống như một chiến thần, khí huyết dâng trào, chiến ý kinh người, toàn thân mạnh lên gấp bội.
Thậm chí khi nhìn kỹ thì còn có thể thấy cơ bắp trên người Mạnh Lăng không ngừng co giật, mỗi lúc một mạnh hơn.
Cùng với chiến thể bùng phát, Mạnh Lăng đứng ở đó, các lãnh đạo cấp cao và học viên của học viện Linh Võ vây xung quanh đều tim đập loạn nhịp, nhìn chằm chằm vào Mạnh Lăng. Dường như nhịp tim và khí huyết trong người họ cũng hòa vào cùng với Mạnh Lăng.
Lúc này, ngay cả Lâm Chân Võ ở cảnh giới chân vương cũng cảm nhận được khí tức uy hiếp.
Từng ánh mắt nhìn về phía Mạnh Lăng với vẻ lo sợ và khó tin.
Mạnh quá!
Mạnh Lăng mạnh quá đi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!