“Tô Minh! Tao không tin kiếm này của mày có thể ngăn lại được hai môn thần thông này. Tao không tin”, Mạnh Lăng hét rống lên. Hắn cũng có sự kiêu ngạo của mình. Điều này còn quan trọng hơn cả tính mạng, hắn luôn có tín niệm này.
Hắn tuyệt đối không thể thua được, tuyệt đối không được.
Lúc này, trạng thái của Mạnh Lăng không ổn lắm, chiến thể đã hoàn toàn biến mất, toàn thân có chút yếu ớt.
Thi triển liên tiếp ba môn thần thông tiêu hao khá lớn năng lượng.
“Cũng khá đấy, chỉ tiếc là vẫn chưa đủ”, bước chân của Tô Minh ở đằng xa chậm dần, anh thấp giọng nói với vẻ hứng thú.
Cũng đúng lúc này, kiếm quang tưởng chừng bình thường của Tô Minh đột nhiên chuyển hướng vọt lên bầu trời.
Tốc độ vô cùng nhanh! Nhìn bằng mắt thường là nhìn không rõ.
Chừng sau một phần mười hơi thở, đột nhiên…
“Phù, phù…”, hàng triệu con rồng lưu động hư không với khí tức hủy diệt đất trời lập tức kêu lên bi thương.
Sau đó phần đầu của con rồng lưu động đó đều bị cắt hết.
Không chỉ vậy, con rồng lưu động trong hư không cũng hóa thành dòng lưu động thông thường, như bị hút hết sức lực.
Trong chớp mắt, mọi thứ biến thành dòng lưu động quay ngược về không gian.
Kiếm quang lưu động như vá lại vết nứt trên không trung.
Bầu trời lại khôi phục lại vẻ yên tĩnh bình thường.
Sau đó…
“Phụp!”, kiếm quang bình thường lại chuyển hướng rồi lao về phía phong ấn cực đại kia.
Phong ấn liền sụp đổ thành hư không, dường như nó chưa từng xuất hiện.
Cả quá trình nhanh, gọn, nhẹ, khó có thể tưởng nổi.
Đất trời lại khôi phục lại vẻ bình lặng.
Chỉ có điều, lúc này mọi người đã đờ đẫn hết người. Có quá nhiều vẻ chấn động ở đây, khiến nhiều người phải véo tay mình liên tục, cảm giác con ngươi của họ cũng sắp rơi ra.
Nhưng sự thật thì vẫn là sự thật.
“Tại sao? Tại sao lại như vậy?”, tóc Mạnh Lăng bơ phờ rối tung, đòn đả kích này quá lớn với hắn, mặt hắn co quắp. Hắn bất chấp tất cả mà gào hét như một con thú dữ.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!