"Ai đang kêu gào ở ngoài đó?”, Ngô Yên nghi hoặc.
“Dường như còn nhắc tới Bối Bối”, vừa nói Diệp Mộ Cẩn vừa đứng dậy.
“Đúng, có người mắng Bối Bối, đáng chết, đi, đi ra ngoài!”, Triệu Dương rống lên, trong tay còn cầm một chai rượu vang.
“Bối Bối bị người ra mắng? Mẹ kiếp, Đế Thành còn có người dám quát mắng Bối Bối sao?”, Diêu Chân cũng tức giận hét lên.
Tô Minh không lên tiếng, cũng đứng lên.
Một nhóm người bước ra khỏi gian phòng.
Vừa bước ra ngoài đã thấy trong đại sảnh, dưới ngọn đèn chùm khổng lồ, có mười người đang vây quanh đó.
Chia làm hai bên.
Một bên có nam có nữ, khoảng chục người.
Bên kia có ba người, là ba cô gái, bao gồm cả Văn Bối Bối.
Lúc này, người há miệng chửi đổng đối đầu với Văn Bối Bối là một cô gái khá xinh đẹp, từ đầu đến chân dát hàng hiệu, dáng người cao ráo, buộc tóc đuôi ngựa và mặc quần jean skinny, một tay giơ lên, ngón tay chỉ thẳng vào Văn Bối Bối.
“Tiết Tử Mẫn, Cẩm Phồn là bạn của tôi, cô thử động tới cô ấy xem!”, Văn Bối Bối hét lên, nhìn chằm chằm vào đối phương.
“Tôi sợ cô à, thử thì thử”, đôi mắt đẹp của Tiết Tử Mẫn lóe lên tia sáng dữ tợn, sau đó liền nhấc tay lên.
Nhưng lại bị chặn lại bởi một người đàn ông đứng phía sau có vẻ ngoài có vài phần tương đồng với cô ta: “Tử Mẫn, được rồi, đừng làm loạn nữa, nhóm người Diệp Mộ Cẩn, Triệu Dương, Diêu Chân cũng có ở đây đó”.
Người đàn ông này đã tinh mắt nhìn thấy mấy người Diệp Mộ Cẩn đang đi tới.
“Anh, sợ cái gì, Diệp Mộ Cẩn thì đã thế nào? Nhà họ Diệp cũng không mạnh bằng nhà Công Tôn”, Tiết Tử Mẫn lẩm bẩm một tiếng, mặc dù nói vậy nhưng bàn tay đang giương lên của cô ta cũng từ từ buông xuống.
Tiết Tử Mẫn muốn ra tay cũng là vì người anh trai này của mình, Tiết Hưng.
Hôm nay là một buổi họp mặt, Tiết Tử Mẫn, Tiết Hưng của nhà họ Tiết, còn có Trịnh Hạo của nhà họ Trịnh, Phó Đông của nhà họ Phó, Lý Tuần nhà họ Lý, Dương Thiên Tình của nhà họ Dương, đều sôi nổi tham dự.
Bọn họ cũng là một nhóm nhỏ, nhóm nhỏ này nương tựa vào nhà Công Tôn, thực lực không hề thua kém.
Như nhà họ Tiết, là ông hoàng trong ngành đồ uống của Hoa Hạ, gia tài hàng trăm tỷ đồng.
Còn có nhà họ Trịnh, kinh doanh ngành sữa và các chế phẩm từ sữa, cũng được xếp vào hàng top hai ở Hoa Hạ.
Nhà họ Phó sở hữu hàng nghìn nhà máy sản xuất giày ở trong nước, là ông vua của ngành công nghiệp giày, ...
Người dẫn đầu của nhóm này chính là Công Tôn Thần, nhưng hắn không có mặt hôm nay.
Theo lý mà nói, nhà Công Tôn và nhà họ Diệp là đồng minh, vậy nhóm nhỏ do Công Tôn Thần nắm đầu cùng nhóm nhỏ do Diệp Mộ Cẩn dẫn dắt cũng nên là đồng minh.
Đáng tiếc lại xảy ra điều ngược lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!