“Bởi vì, Tô Minh là người đàn ông của bổn tọa, câu trả lời này, cô vừa ý rồi chứ?”, sau vài hơi thở, Tiêu Nguyệt cực kỳ nghiêm túc nói.
Cái gì?
Từ Di Thiến đã nghĩ đến vô số lí do khiến Tiêu Nguyệt không muốn cứu mẹ mình, bao gồm cả xuất thân của Tô Minh rất lớn, vì Tô Minh quá mạnh mẽ cô ta không dám chắc sẽ thắng được, hoặc là Tiêu Nguyệt muốn lôi kéo Tô Minh…
Chỉ không ngờ Tiêu Nguyệt lại đưa ra một đáp án như vậy.
Từ Di Thiến đứng đó, ngây ra như một kẻ ngốc.
Đâu chỉ riêng gì cô ta.
Tất cả mọi người có mặt đều có biểu cảm như vậy.
Bao gồm cả Tiêu Nguyệt, Trần Vân và những trưởng môn cấp cao của Thần Thường Môn.
Là tai họ có vấn đề sao?
Đùa cái gì vậy chứ?
“Nếu đã biết đáp án rồi thì cô có thể đi chết được rồi đấy, dám chọc vào người đàn ông của Tiêu Nguyệt này, chết cũng là quá dễ dàng với cô”, đúng lúc này, trong lúc tất cả mọi người còn đang sững sờ thì khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu Nguyệt hiện lên một tia sát ý lạnh lùng, nhàn nhạt nói một câu.
Căn bản không cho Từ Di Thiến một cơ hội phản kháng, cô đưa tay lên.
Đôi tay ngọc xinh đẹp, nhỏ nhắn ấy giơ lên rồi hạ xuống.
Lập tức, một chưởng ấn dường như đến từ hư vô vô tận, trực tiếp áp chế trên cơ thể Từ Di Thiến.
Từ Di Thiến lúc này biến thành một màn sương máu, đến linh hồn cũng tan vỡ.
Cái chết thê thảm.
Tiêu Nguyệt, vẫn là môn chủ quyết đoán tàn bạo của Thần Thường Môn.
Cách đó không xa, trong đôi mắt của Tô Minh hiện lên một tia phức tạp,
Anh dường như đã đánh giá thấp tình yêu và sự cố chấp của Tiêu Nguyệt dành cho mình.
Đúng vậy.
Chính là tình yêu.
Hoặc có lẽ trong tình yêu đó chứa đựng một chút ám ảnh và biến thái.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!