Còn ý cảnh đặc biệt thì thật là nghịch thiên. Vốn có rất ít ý cảnh như này, chỉ có yêu nghiệt siêu cấp mới nắm bắt được, còn ý cảnh quyết tự thì càng khiến người khác kinh ngạc. Bởi vì ý cảnh này rất kiên định, không sợ gì cả, là sự chuẩn bị cho kiếm đạo bước lên cảnh giới chí cao… Ý cảnh quyết tự kết hợp với kiếm đạo thì đúng là khủng khiếp.
Còn ‘vực’ cũng không đơn giản, là thứ chuyên thuộc về cảnh giới Chân Hoàng, đó là cách thức ảnh hưởng đến năng lượng tự nhiên.
“Vực’ lớn thế nào thì sức ảnh hưởng cũng lớn như vậy.
‘Vực’ của Viên Thần Thường không lớn nhưng bà ta có thể làm được đến mức ngưng tụ rồi thêm nó vào trên thân kiếm. Cái này rất khó làm. Những tu giả võ đạo ở cảnh giới Chân Hoàng sơ kỳ đặc biệt là người mới đột phá thì không thể làm được nhưng Viên Thần Thường lại làm được.
Nói tóm lại, Tô Minh đoán, uy lực của kiếm này mạnh không nhiều so với kiếm của mình.
Nếu như đối đầu thì anh chỉ dùng đến ‘long tượng thiên địa’.
Lúc này Tô Minh có suy nghĩ muốn ra tay chứ không thể trơ mắt nhìn Tiêu Nguyệt chết được.
“Đợi đã! Cô gái này không cần anh cứu đâu. Anh coi thường sức mạnh của ký ức Nữ Đế tiền kiếp quá đấy”, thiên nữ Tạo Hóa dường như cảm nhận được suy nghĩ của Tô Minh nên vội ngăn cản: “Anh quan tâm quá thành loạn, anh nhìn sắc mặt của cô gái kia xem”.
Tô Minh nhìn lại thì thật sự thấy Tiêu Nguyệt không có chút căng thẳng hay sợ hãi gì.
“Phù!”, lúc Tô Minh nhìn về phía Tiêu Nguyệt thì thấy cô giơ ô Đại Hoang trong tay lên.
Chiếc ô bung ra.
Khí tức thái cổ cuồn cuộn như sóng thần lập tức trút xuống từ trên không.
Một bóng ô khổng lồ bao phủ lấy Tiêu Nhã.
Trên chiếc ô phủ kín hàng ngàn trận pháp!
Hơn nữa, còn có ba trận pháp từ thời thái cổ!
Trong tích tắc ấy.
Keng!
Chiêu kiếm chữ Quyết của Viên Thần Thường đã bổ xuống chiếc ô.
Chiếc ô rung mạnh.
Nhạt đi rất nhiều.
Nhưng không bể.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!