CHƯƠNG 978: KHÔNG NỂ MẶT AI CẢ.
-Ha ha …chú à, cháu không có chen ngang đâu, chỉ hỏi một chút chú đi làm giấy tờ gì vậy mà thôi…
Đinh Nhị Cẩu cười cười hỏi .
-Một năm nay tôi đi ra bên ngoài làm công, thừa dịp lần này trở về nhà, tranh thủ thời gian làm hộ khẩu cho thằng con ở nhà.
-Há, vậy giấy tờ tới đâu rồi?
Đinh Nhị Cẩu nhìn quanh đám người trong đại sảnh đang hò hét loạn cào cào hỏi.
-Ai dà… vì chuyện này mà tôi đến đây ba lần rồi, mỗi lần đều đến đều nói là thiếu cái này rồi thiếu cái kia, cậu nhìn xem những người xếp hàng này, có người đổi CMND, có người làm CMND, có người đăng ký xe, còn tôi thì làm hộ khẩu, đủ thứ như thế mà chỉ có một văn phòng với một người cảnh sát, làm sao có thể giải quyết hết được đây..
-Cũng phải, chắc nơi này không lớn lắm, nên thiếu cảnh sát làm việc đấy..
-Hừ.. không phải vậy đâu, vừa rồi tôi còn trông thấy có người ngồi chơi bên kia, có người vừa đi vừa cắn hạt dưa đi ra đây này.
-Nếu thế thì tệ không tưởng nổi rồi, hiện tại ngân hàng còn gia tăng thêm chi nhánh để phục vụ, còn thái độ phục vụ cục công an là quá kém.
Đinh Nhị Cẩu muốn qua miệng của dân chúng để thu được nhiều tin tức hơn, cho nên tiếp tục cùng người đàn ông này trò chuyện.
-Ai …ngân hàng có thái độ kém thì người ta có thể lựa chọn gửi tiền tiết kiệm qua ngân hàng khác, nhưng còn tại đây, đồn công an đây làm gì mà có chi nhánh, chỉ một mình độc chiếm nên bọn họ tha hồ hoành hành..
Người đàn ông bực dọc nói.
Đinh Nhị Cẩu không còn lời nào để chống đở, nên mang theo Dương Lộ đi ra khỏi phòng tiếp dân, theo cửa lớn tiến sâu vào bên trong đồn công an, rất hiển nhiên quản lý tại đây cũng không có nghiêm ngặt, cảnh sát bảo vệ cửa chỉ nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu cùng Dương Lộ, thấy một đôi thanh niên nam nữ, nghĩ thầm chắc là là tìm lãnh đạo nào làm việc, cũng không hỏi tiếng nào.
Đinh Nhị Cẩu đi vòng đến phía sau đại sảnh qua những địa điểm làm việc của nhân viên khác, trước đây hắn đã từng làm cảnh sát, cho nên đối với bố cục của đồn công an cái nào cũng không sai biệt lắm, nên đường đi nước bước hiểu rõ như lòng bàn tay.
Không để cho bất luận nhân viên nào nào có cơ hội thông báo, hắn đi thẳng đến văn phòng của trưởng đồn công an.
Đinh Nhị Cẩu không gõ cửa, mà đẩy ra đi vào, bên trong khói thuốc lá mù mịt lượn lờ, suýt chút nữa đưa hắn bị ngộp phát ho.. nhưng khi tập trung chú ý nhìn vào bên trong thì mới phát hiện tiếng xào bài mạt chược.
-Hừ.. ai cho cậu vào đây ? Đi ra ngoài ngay...
Ngồi đối diện là một tên cảnh sát lúc ngẩng đầu nhìn lên Đinh Nhị Cẩu liếc, cũng không có nhìn kỹ, cho nên không nhận ra được là Đinh phó cục trưởng …
-Nơi đây thật náo nhiệt, ai là Cố Khánh Dân vậy?
Đinh Nhị Cẩu cười lạnh rồi hỏi.
-Là tôi đây, cậu là ai . . . ?
Ngồi tại chính giữa bàn chính là trưởng đồn công an Cố Khánh Dân .
-Vậy ông đoán đi.
Đinh Nhị Cẩu nói, rồi quay đầu lại nói với Dương Lộ đang đứng sau lưng:
-Gọi điện thoại cho Đường Thiên Hà, nói là lính của ông ta trong giờ làm việc bài bạc, hỏi ông ta có biết không ? Tiền của mấy ông thật đúng là không ít ah.
-Um…hình như là Đinh phó cục trưởng...
Chính trị viên Hoàng Hà Thành lén lút nói nhỏ với Cố Khánh Dân.
-Hả.. cái gì ? Đinh phó cục trưởng …chúng tôi … .
Cố Khánh Dân phản ứng rất nhanh, lập tức đứng lên chào hỏi Đinh Nhị Cẩu đồng thời muốn triệt tiêu bàn bài mạt chược.
-Các anh ai dám động đến những khối mạt chược, tôi sẽ cho các anh lập tức thoát khỏi bộ đồng phục cảnh sát rời khỏi nơi đây ngay lập tức, tất cả ngồi im, đợi phân cục trưởng của mấy anh đến…
Đinh Nhị Cẩu hung hãn nói, có mấy người vươn tay ra định cất giấu lập tức lại rụt trở về.
Mười phút sau, phân cục trưởng công an khu Tân Hồ là Đường Thiên Hà chạy xe cảnh sát hú còi inh ỏi chạy đến đồn công an.
-Đinh phó cục trưởng… đây là . . .
Đường Thiên Hà vừa nhìn thấy tình cảnh bên trong văn phòng thì liền biết chuyện gì xảy ra , nhưng vẫn kiên trì hỏi một câu, mấy tên khốn kiếp này sẽ trị tội sau, nhưng bây giờ trước mắt là tìm cách mời tên sát thần này rời khỏi đây rồi mới tính sau.
Chuyện xảy ra tại công an huyện Thanh Hà trong giới cảnh sát cũng đã lan truyền, bây giờ nếu để cho Đinh Nhị Cẩu nhìn chằm chằm vào, nói không chừng có thể lại làm mồi ngon cho hắn nữa đấy..
-Đường Thiên Hà ..bọn họ là lính của ông, những chuyện như thế này ông có biết không?
Đinh Nhị Cẩu chỉ vào bàn mạt chược trong phòng hỏi.
-Đinh phó cục … tôi làm sao có thể biết được, nếu biết thì đã không xảy ra chuyện như vậy, cho nên chuyện này chỉ là phát sinh bộc phát, còn về những mặt khác thì đồn công an vẫn rất tốt, mấy tên này tôi nhất định sẽ chú ý đến bọn họ..
-Ông Đường, bao lâu thời gian thì ông xuống đồn công an kiểm tra một lần?
Đinh Nhị Cẩu cũng không vì Đường Thiên Hà tuổi lớn mà nể mặt mũi, lúc này là lúc phải phân rõ phải trái, không phải đem tư cách ra nói , Đinh Nhị Cẩu tư cách là tuổi trẻ, nhưng hắn ở vị trí chức vụ cao hơn, cho nên đối với Đường Thiên Hà một chút mặt mũi cũng đều không lưu.
-Về chuyện này… Đinh phó cục, thật sự tôi rất ít xuống đây…,về sau tôi sẽ thường xuyên tới đốc thúc bọn họ, cho nên mong Đinh phó cục cho bọn họ một cơ hội . . .
Đường Thiên Hà thay mặt nhóm Cố Khánh Dân lên tiếng xin xỏ.
-Ông Đường ..chuyện này tôi có thể bỏ qua, nhưng ông phải xử lý ghi vào một phần báo cáo, ngoài ra, việc này không phải xử lý là xong việc, hãy xét lại gốc rễ từ đâu, ông có thấy ngoài phòng tiếp dân trong đại sảnh, hỗn loạn như một chợ trời vậy, chỉ có một cán sự đang làm nghiệp vụ, những người khác thì trốn ở trong phòng làm việc nói chuyện phiếm, chơi bài… tôi không biết ông làm phân cục trưởng như thế nào được nữa. Ba ngày… tôi cho ông thời gian ba ngày chấn chỉnh, tôi sẽ xuống lại nơi này kiểm tra mà không báo trước, đến lúc đó tôi hi vọng ông không làm cho tôi thất vọng.
Đinh Nhị Cẩu nói xong, đứng người lên cũng không nhìn qua Đường Thiên Hà rồi rời khỏi đồn công an….