CHƯƠNG 1005:TRONG NHÁY MẮT ĐỘNG TÌNH..
Tiếu Hàn trong lòng xúc động, do dự một lúc rồi nói:
- Em đêm nay có rãnh không?
Sau khi hỏi xong cô thấy mình hỏi quá vội vàng rồi, nhưng lời đã nói ra, thì không thể thu về được nữa.
-Em còn phải đi kiểm tra, có thể sẽ vê rất khuya đấy.
Đinh Nhị Cẩu nói, hắn hiểu được ý tứ của Tiếu Hàn, từ ngày cứu được Tiếu Hàn, hắn không có cùng người đàn bà này liên hệ, cho nên không biết trong khoảng thời gian này, có những đêm Tiếu Hàn lên cơn động tình, nàng tự thủ dâʍ với hình ảnh cây ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu trong cơn cực khoái, lúc ấy cũng muốn gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu, nhưng rồi suy nghĩ lại thôi.. .
Tiếu Hàn cũng biết để cho một bước thực tế như vậy chân thật ngoài đời với Đinh Nhị Cẩu thì cũng dễ dàng, nhưng tiếp theo sau chuyện sau này thì sẽ đến đâu ? Phải làm sao bây giờ? Nếu như chỉ là đơn giản tình một đêm hoặc là lén lút nếm một lần thì cũng thôi đi, nhưng nếu nhỡ như mình lên cơn hứng tình đâm nghiện thì sao, có rất nhiều người đàn bà nɠɵạı ŧìиɦ, cuối cùng đều bị phát hiện, tất cả đều là bởi vì lên cơn nghiện, nên cứ lập đi lập lại nhiều lần mới bị lộ ra.
-Chị chờ em ở khu du lịch hồ Thiên Nhất Sắc, em có biết nơi đó không?
Tiếu Hàn hỏi.
-Uí trời…xa như vậy, ai chỉ cho chị biết vậy?
-Ngọc Điệp sắp xếp đấy..
-Được rồi, sau khi đi tuần tra xong em sẽ đến, nhưng chắc là không đến sớm được, bất quá nơi đó rất an toàn kín đáo, mùa này người đến khu du lịch đo cũng không nhiều.
Đinh Nhị Cẩu cười nói .
-An toàn kín đáo cái đầu của em, em đang nghĩ đi đâu vậy.
Tiếu Hàn sắc mặt ửng hồng nói..
Chỉ trong chốc lát, Tương Ngọc Điệp đã quay trở lại, hai người lại bắt đầu đề tài khác .
-Hì…hai người đang bàn luận cái gì vậy ?
-Em đang nghĩ, đã có phó tổng biên tập của báo Pháp chế tới , vậy cũng đừng có lãng phí, chị Ngọc Điệp thay mặt cảnh sát phất cờ hò reo trên đài truyền hình, lại để cho chị Tiếu Hàn biết rỏ về văn vẻ, viết một loạt bài nói về cảnh sát Hồ Châu đưa lên báo Pháp chế, như vậy chắc là sẽ có hiệu quả rất tốt?
Đinh Nhị Cẩu đề nghị .
-Tốt thì tốt ..nhưng chị phải nói, chúng ta đài truyền hình thành phố thay mặt cảnh sát của em thổi kèn đưa lên, đó cũng là nhiệm vụ lãnh đạo sắp xếp, chỉ cần em làm được đi đôi với lời đã nói, còn nếu chỉ là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, thì tất cả đều mất mặt, chẳng những lãnh đạo thành phố Hồ Châu mất mặt, còn bên báo Pháp chế của tỉnh nữa, vì vậy nếu em làm không xong, đây chính toàn tỉnh mất mặt a, hơn nữa em có nghĩ tới, vạn nhất lãnh đạo nào trên tỉnh, khi biết được thì nóng lòng xuống thành phố điều tra nghiên cứu thì làm sao bây giờ? Cho nên chính em phải suy nghĩ kỹ, chứ để cho Tiếu Hàn đến khi đưa lên báo của tỉnh, thì lúc ấy có chuyện gì, muốn trèo xuống thì vẫn chưa hết chuyện đâu.
Tương Ngọc Điệp suy nghĩ một hồi rồi nói ra .
-Ngọc Điệp nói rất đúng , Tiểu Đinh…em suy nghĩ kỹ lại đi..
Tiếu Hàn nói, nàng thật ra rất muốn trợ giúp Đinh Nhị Cẩu, nhưng nếu đã giúp thì phải có hiệu quả, không thể để có việc gây trở ngại xảy ra, lại không giúp được gì .
-Em thấy không có vấn đề gì đâu, hơn nữa phân cục cảnh sát Khu Tân Hồ bây giờ đã chuyển biến nhiều rồi, em rất có lòng tin, bước tiếp theo tựu là tiến hành thêm từng phân cục khác, lấy dồn cảnh sát khu Tân Hồ làm tấm gương, tác dụng phải được phát huy nguyên vẹn, chị Ngọc Điệp.. đài truyền hình thành phố nhanh nhất lúc nào có thể truyền trực tiếp được ?
-Nguyên lai thì chúng ta nghĩ là cắt nối biên tập rồi sẽ truyền sau, nhưng bây giờ thì em nói có thể không cần cắt nối biên tập, như vậy thì công việc sẽ nhanh hơn nhiều, buổi sáng quay làm hậu kỳ thì buổi tối có thể truyền ra.
-Đêm nay có thể truyền trực tiếp từ hiện trường được chứ? Em muốn truyền trực tiếp ngay chứ không cần phải sắp xếp làm hậu kỳ gì cả..
-Đêm nay a… có lẽ là có thể...
-Vâng…vậy thì cứ như vậy đi, tốt nhất là buổi tối có thể truyền trực tiếp, đêm nay em sẽ cùng lãnh đạo phân cục cảnh sát khu Tân Hồ cùng đi tuần tra, để thử nhìn xem hiệu quả như thế nào?
-Dám truyền trực tiếp không qua hậu kỳ a….. vậy thì em rất có đảm lược đấy..
-Đúng thế, đã muốn làm .. thì phải làm cho tốt hắn, chị cứ sắp xếp đi, buổi tối trực tiếp đi tuần tra tại hiện trường, có bất cứ điều gì xảy ra cứ truyền hình trực tiếp cho em..
Đinh Nhị Cẩu nói ra .
-Vậy nếu muốn làm theo cách như vậy, bây giờ chị phải quay trở về để chuẩn bị , truyền trực tiếp không phải là chuyện nhỏ, việc này chị cũng phải xin chỉ thị của Chu giám đốc, Đinh phó cục ..tốt nhất em cũng nói một tiếng cho Chu giám đốc biết
Tương Ngọc Điệp vừa thu dọn đồ đạc vừa nói .
-Chuyện này không thành vấn đề, đợi lát nữa em sẽ gọi điện thoại.
Đinh Nhị Cẩu nói .
-Tiếu Hàn, cậu cứ về trước khu du lịch nghỉ ngơi đi, tối nay tớ đến gặp cậu chơi.
Tương Ngọc Điệp nói xong rồi từ gian phòng đi ra khỏi.
-Ai ..a… cậu … chờ tớ.. . .
Tiếu Hàn ở phía sau hô lên, nhưng Tương Ngọc Điệp có nghe được câu nói của nàng hay không thì chẳng biết.
Đinh Nhị Cẩu cùng Tiếu Hàn hai người nhìn nhau cười khổ, khó khăn mới có một cơ hội hẹn ước như vậy, nhưng giống như cơ hội này có xu hướng bị Tương Ngọc Điệp phá hư rồi.
-Chị bây giờ muốn đi đâu? Em đưa chị đi..
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Không cần ..em có đi đâu thi đi, tự chị trở về được rồi, còn chuyện buổi tối nay…
Tiếu Hàn do dự nói .
-Có gì thì em chờ điện thoại của chị..
Đinh Nhị Cẩu nói .
Đinh Nhị Cẩu đi phía trước, Tiếu Hàn ở phía sau, hai người lúc vừa đến cánh cửa gian phòng tiệm cơm, trong lúc Đinh Nhị Cẩu dừng lại định đẩy cửa ra, Tiếu Hàn thì cúi đầu vừa đi vừa suy nghĩ, cho nên không tránh kịp đụng vào sau lưng Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu vừa quay đầu lại, vừa lúc trông thấy đôi mắt Tiếu Hàn tràn đầy nét u oán, cơ hồ là trong nháy mắt, hắn dùng chân đóng cửa lại, rồi thuận tay khóa trái cửa .
Giang hai cánh tay đem Tiếu Hàn ôm vào trong lòng, Đinh Nhị Cẩu nâng mặt của Tiếu Hàn lên, tại trên đôi môi đỏ mọng nước khe khẽ hôn lên, đầu lưỡi liếʍ ɭáρ lấy trên đôi môi anh đào, lúc này trong lồng ngực tình ý kích động, toàn thân hắn dục tính bạo liệt, Tiếu Hàn đôi mắt nhắm chặt, lặng lẽ thừa nhận .
Đinh Nhị Cẩu cái miệng dâʍ tà tham lam trùng trùng điệp điệp đặt ở trên đôi môi đỏ mọng tươi đẹp của nàng, đầu lưỡi mãnh liệt có ý muốn vượt sông, thì Tiếu Hàn sớm đã hé mở miệng ra không chút nào kiêng kỵ nghênh đón hắn xâm lấn, kèm theo một nụ hôn dài sâu sắc, một mùi hương thơm ướŧ áŧ, đầu lưỡi Tiếu Hàn ẩm ướt nhuyễn trơn mềm, Đinh Nhị Cẩu say sưa hút mút lấy, tham lam nuốt lấy nước miếng của Tiếu Hàn như ngọc dịch quỳnh tương từng chất mật chảy vào trong miệng hắn.
Đến lúc hai người đều có chút đứt hơi không thở nổi, Đinh Nhị Cẩu dựa vào cửa, trong ngực ôm Tiếu Hàn, có thể nhìn ra được, sắc mặt Tiếu Hàn ửng đỏ, giờ phút này nàng đã là động tình, tầm đó hai nguời thân mật, một là sẽ bình tĩnh ổn định lại tâm trí trả lại nỗi niềm của mỗi người, hoặc là có thể đem hai người triệt để nhen nhóm chìm sâu vào trong biển sâu dục tính.
Hai người lại hôn tiếp, tay của Đinh Nhị Cẩu cũng đưa tới trước ngực Tiếu Hàn, đem cái nịt vú đẩy lên mặt trên vú, một đôi cặp vú đầy đặn no đủ rơi vào trong tay hắn, theo lòng bàn tay của Đinh Nhị Cẩu ôn nhu vuốt ve, từ nơi trong lỗ mũi Tiếu Hàn tiếng thở dốc phát ra chậm rãi, hai đầu núʍ ѵú nhanh chóng cứng rắn đột khởi nhô cao ra, biểu lộ Tiếu Hàn đang thức tỉnh sự ham muốn.
Tay của Đinh Nhị Cẩu đưa đến bên cạnh làn váy định cỡi cái qυầи ɭóŧ của nàng ra, Tiếu Hàn ngăn lại bàn tay của hắn, nói:
- Nhị Cẩu. ..đừng thoát qυầи ɭóŧ xuống, nhỡ người tới thì làm sao kịp, đây này cứ để tay vào..
Nói xong thì Tiếu Hàn vạch qua một bên đường viền cái qυầи ɭóŧ bao trùm ở dưới bộ phận sinh dục, lộ ra cái khe thịt đỏ hồng..
Cảm thụ được cái cửa miệng huyệŧ mềm mại ấm áp, ngón tay của Đinh Nhị Cẩu đưa đến nhẹ nhàng chạm vào, một tay hơi nâng một chân của Tiếu Hàn co lên, cái khe thịt thần bí hoàn toàn hở ra loã lồ tại trước mặt hắn, thảm lông đen mềm mại hơi dài xoăn lại, bộ phận sinh dục đã bắt đầu ướŧ áŧ, hai mảnh mép nhỏ đầy đặn chính giữa phảng phất có những hạt sương sớm muốn tràn ra nhiểu giọt xuống dưới…
-Em bây giờ muốn chị …ngay tại đây…
Đinh Nhị Cẩu bắt lấy một tay Tiếu Hàn, dẫn đạo bàn tay nàng sờ xuống phía dưới cây ƈôи ŧɦịŧ to lớn chó chết của hắn đã sưng cứng thẳng tắp….