CHƯƠNG 1138 : TÍNH KẾ CÙNG BỊ TÍNH KẾ.
-Giờ em đã hài lòng chưa ? An tâm mà đi huấn luyện, cứ xem như là được đi nghỉ ngơi, không tốt sao ?Chị cầu mong như vậy mà không được đây này.
Chu Hồng Kỳ đứng lên vỗ vai Đinh Nhị Cẩu nói.
-Hic… đây là chuyện không còn cách nào khác, chị cũng biết, các bản án của đội cảnh sát hình sự bây giờ là chồng chất như núi, em có cảm giác bây giờ em là đội trưởng cảnh sát hình sự rồi. À… chị có thời gian thì trao đổi với Lan chính ủy, làm quyết đinh cho Lưu Chấn Đông lên làm đội trưởng chính thức rồi đi, trải qua thời gian công tác, Lưu Chấn Đông hoàn toàn có đủ năng lực làm đội trưởng, cho nên cái nhiệm vụ tạm thời kia cũng không cần phải tiếp tục đeo" nữa.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Em và Lan Hiểu San quan hệ tốt mà, chính em đi gặp trao đổi là xong rồi, cần gì mà liên quan tới chị chứ.
Chu Hồng Kỳ sắc mặt phát lạnh nói .
Không biết vì cái sao, trong mắt của Chu Hồng Kỳ, Lan Hiểu San người đàn bà xinh đẹp này tạo cho nàng có cảm giác không tốt , chỉ cần Đinh Nhị Cẩu nhắc tới người đàn bà này, hoặc là nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu cùng cùng một chỗ nói chuyện với Lan Hiểu San,thì trong lòng Chu Hồng Kỳ lại khó chịu, tuy hiện tại bây giờ xác định Lan Hiểu San cùng Đinh Nhị Cẩu chưa có quan hệ gì cả, nhưng nghĩ đến lúc hai người trao đổi ý biểu lộ ăn ý, thì Chu Hồng Kỳ vẫn là rất ghen…
-Được rồi , coi như em chưa nói gì cả , thôi em đi trước đây..
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Đợi một chút , khi nào thì em chuẩn bị đi?
Chu Hồng Kỳ hỏi.
-Ngày mai sẽ đi, em cũng không muốn đến trễ, sợ mang tiếng cục công an thành phố Hồ Châu, đúng không?
- Ừ, vậy được rồi .. trước khi đi, ghé qua cục công an thành phố một chút, chị mua cho ba của chị một ít đặc sản Hồ Châu, em giúp chị mang đến nhà giùm, tết Âm lịch vừa rồi chị không về nhà, lão gia tử rất bực mình nổi nóng, chị muốn gửi chút quà để cho ba hạ hỏa..
Chu Hồng Kỳ cười nói .
-Khoảng cách từ đây về nhà của chị cũng đâu có xa gì, chính chị trở về nhà mang cho bác có phải là tốt hơn không? Thời gian vắng mặt ở Hồ Châu một, hai ngày chị sắp xếp được mà…
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Hừ..chị nói là em có mang giùm cho chị hay không?
-Được…được… em mang , em mang. ..
Đinh Nhị Cẩu thấy nàng nói vậy liên tục không ngừng nói, thật ra hắn làm sao biết không biết ý tứ của Chu Hồng, nàng muốn Đinh Nhị Cẩu mang theo quà đến nhà là để cho Chu Hổ khanh biết rõ Đinh Nhị Cẩu đang có mặt tại trên tỉnh, bởi vì ở bên trong trụ sở Tỉnh ủy có nhiều ánh mắt, đường nhiên sẽ có nhiều người biết đến, Chu Hồng Kỳ hiểu rỏ Đinh Nhị Cẩu lần này đột nhiên bị rút đi bồi huấn, nhất định là có người ở sau lưng giở trò, như vậy chỉ cần Đinh Nhị Cẩu tiến vào gia môn Chu Hổ khanh, những tên muốn đối phó với Đinh Nhị Cẩu ít nhiều gì cũng phải suy nghĩ lại hậu quả, tân tư của Chu Hồng Kỳ, Đinh Nhị Cẩu hoàn toàn minh bạch, chỉ là hắn không muốn mang nợ ân tình với Chu Hồng Kỳ quá nhiều mà thôi.
……………………………………………………………………………………………..
Sau khi để điện thoại xuống , Tề Văn Hạ nhíu mày, lần huấn luyện này mục đích chính là bồi dưỡng tập huấn để nâng cao cho những cán bộ trẻ tuổi ưu tú về sau, mặc dù không có nói rõ cho biết …
Đây là chuyện ngầm hiểu, không có mấy người biết rõ, như vậy Đinh Trường Sinh được tiến cử báo danh, là ai đã đề nghị ? Nghe Lan Hiểu San nói...chắc chắn là không phải lãnh đạo Hồ Châu báo lên, hơn nữa Đinh Trường Sinh cũng không muốn đi, vậy thì loại bỏ khả năng mạ vàng, nhưng Chu Hồng Kỳ cũng tham dự vào chuyện của hắn, nói là bằng hữu, do đó Tề Văn Hạ suy đoán hai nguời này quan hệ không giống bình thường, có thể là quan hệ yêu đương, bằng không Chu Hồng Kỳ cũng sẽ không đích thân gọi điện thoại cho mình, với tư cách xuất thân từ nhà thế gia như Chu Hồng Kỳ mà nói, chắc chắn sẽ không vì một kẻ không quen biết mà gọi cú điện thoại này, bởi vì Chu Hồng Kỳ rất minh bạch tầm quan trọng của nhân tình qua lại.
Cho nên, trong này nhất định có chuyện kỳ quặc, chuyện này là do thường vụ Phó trưởng phòng Ngô Hữu Dức một tay tổ chức, cho nên Tề Văn Hạ liền gọi điện đến phòng làm việc của Ngô hữu Dức kêu đên gặp ông.
-Đợt huấn luyện kỳ này có một người tên Đinh Trường Sinh, phó cục trưởng công an Hồ Châu phải không ?
Tề Văn Hạ nhìn thấy Ngô Hữu Đức đi vào, chỉ cái ghế trước mặt, ra hiệu ngồi xuống rồi hỏi.
Ngô Hữu Đức trong lòng giật mình, chẳng lẽ chuyện muốn điều Đinh Trường Sinh tạm thời rời khỏi Hồ Châu này đã bị phát hiện, ông cũng không dám nói dối với Tề Văn Hạ, nếu là việc của thiếu gia nhờ giúp, thì tin rằng Tề Văn Hạ cũng không dám nói gì cả, nếu chuyện này Tề Văn Hạ hỏi, thì Ngô Hữu Đức sẽ cho biết, như vậy ngươi biết ta biết, một khi có xảy ra chuyện gì, mình cũng xem như đã báo cáo qua lãnh đạo.
-Anh Tề.. hoàn toàn chính xác có một người như thế, anh cũng biết hắn sao ?
-Vì sao hắn được báo danh?
Tề Văn Hạ hỏi.
-Do La Đông Thu đề nghị…
Ngô Hữu Đức nói .
-La Đông Thu , cũng biết Đinh Trường Sinh, bọn họ quan hệ như thế nào?
Tề Văn Hạ hỏi.
-Chuyện này tôi không rõ lắm, hắn chỉ nói nghe tin chúng ta có một lớp huấn luyện, nên đề cử Đinh Trường Sinh, tôi cũng không tiện làm mất mặt hắn, cho nên cũng có thể nói trong chuyện này, tôi bị cảm tính xen vào không có nguyên tắc, tôi xin chịu trách nhiệm ..
Ngô Hữu Đức người tuy nhiên Hữu Đức, nhưng thật là không có một điểm đạo đức nào cả.
Tuy Ngô Hữu Đức nói về cơ bản, không có đem tình huống chân thật nói cho Tề Văn Hạ biết, chỉ nói là Đinh Trường Sinh có quan hệ với La Đông Thu, như vậy Tề Văn Hạ nhất định là sẽ không đi tìm La Đông Thu mà thẩm tra, nhưng đó là La Đông Thu vì sửa trị Đinh Trường Sinh chứ không phải là giúp…
-Được rồi lão Ngô, nếu là có quan hệ với La Đông Thu, ông chiếu cố cho Đinh Trường Sinh đi, không thể tưởng được một Đinh Trường Sinh, có người quen biết cũng không ít…
Tề Văn Hạ nói , ông không có đem chuyện Đinh Trường Sinh có quan hệ cùng Chu Hồng Kỳ nói cho Ngô Hữu Đức biết, đây là quan trường, vẫn luôn là tồn tại ở hai trạng thái, coi như lập kế cùng bị tính kế .