CHƯƠNG 1162: SUÝT CHÚT NỮA BỊ TRỞ MẶT..
Không thể không nói, Đinh Nhị Cẩu đi một quân cờ rất tốt, đó chính là đem Trương Hòa Trần cài cắm vào thành công bên cạnh Thạch Ái Quốc, theo qui định thì nam lãnh đạo thì không thể có nữ thư ký, nhưng tới bây giờ, Thạch Ái Quốc vẫn chưa có ý đổi nữ thư ký của mình, tại vì Thạch Ái Quốc đối với thư ký Trương Hòa Trần vẫn tương đối hài lòng.
Từ ngày nàng nɠɵạı ŧìиɦ đến với Đinh Nhị Cẩu, lúc nào cũng muốn được nhiều hơn nữa cây thịt to của hắn đút vào cơ thể hừng hực tràn đầy nhựa sống của mình, cho nên cố gắng thám thính được càng nhiều tin tức hơn lấy lòng hắn, để tránh không bị phát hiện, ngay từ lúc Thạch Ái Quốc cùng Đào Thành Quân trong phòng tiếp tục phía trao đổi, nàng đã cỡi ra đôi giày, đi chân trần nép ở ngoài cửa phòng làm việc nghe lén. .
Cứ như vậy, mãi cho đến khi Thạch Ái Quốc cùng Đào Thành Quân kết thúc nói chuyện, nàng một một mực lắng nghe, tuy cánh cửa cách âm rất tốt, nhưng khi đem lỗ tai dán trên cửa, vẫn có thể nghe được đứt quảng câu chuyện bên trong đấy.
Sau khi Đào Thành Quân đi rồi, Trương Hòa Trần đem những tin tức này lục tục gửi cho Đinh Nhị Cẩu, dựa vào càng thêm để cho Đinh Nhị Cẩu dự đoán được khả năng chuyện phát sinh kế tiếp .
-Làm sao giống như mất hồn mất vía vậy, trong lớp có mấy chị nữ cảnh sát lớn tuổi đó, bằng không để tôi giới thiệu cho anh..
Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu vẻ mặt rầu rĩ không vui, Ngô Nhật Lam bên cạnh cười nhạo nói .
-Hừ, thôi đi, ngoại trừ cô ra còn miễn cưỡng nhìn được, những ..chị gái kia thì đừng có giới thiệu cho tôi
-Này.. nói nhỏ thôi, những người đàn bà kia cực kỳ có hương vị đầy kinh nghiệm, đàn ông các anh không phải ai cũng đều thích như vậy sao?
Ngô Nhật Lam liếc Đinh Nhị Cẩu nói ra
-Có thể là anh của cô thích đấy, kéo tôi vào làm gì?
-Này..cái mồm của anh nói chuyện đàng hoàng không được hả, liên quan gì đến anh của tôi?
Ngô Nhật Lam vung vẩy nắm tay nhỏ, nhìn như muốn đánh xuống, nhưng mà Đinh Nhị Cẩu biết rõ, nàng không làm như thế, vì vậy cũng không cần phải tránh.
-Đúng rồi, hỏi cô chút chuyện chính sự, cha của cô có phải muốn muốn nhúc nhích rồi phải không?
Đinh Nhị Cẩu nhìn trái phải không người, mới hỏi.
-Không biết, chuyện của cha chưa bao giờ tôi hỏi tối
Ngô Nhật Lam liếc nhìn Đinh Nhị Cẩu, vẻ mặt tràn đầy cảnh giác nói.
-Thật sự vậy sao? Vậy chuyện cha cô ra ngoài có người đàn bà khác cô cũng mặc kệ sao?
-Hỗn đản, Đinh Trường Sinh, đừng tưởng rằng tôi và anh quen thuộc thì có thể nói loạn hay nói giỡn kiểu như vậy, có tin tôi mang anh đi thiến không?
Lúc này đây Ngô Nhật Lam thật sự nổi giận.
-Được rôi…..tôi lỡ miệng rồi, nói lỡ… .
Đinh Nhị Cẩu vội vàng chịu tội nói.
………………………………………………………………………………………
Đi theo Ngô Nhật Lam lên xe của nàng, dọc trên con đường đi, Ngô Nhật Lam cũng không có nói thêm gì với hắn, Đinh Nhị Cẩu cũng đành ngậm miệng không nói, chứ mở miệng nói, nói nhiều tất bị hớ .
Về chuyện của cha Ngô Nhật Lam là Ngô Minh An có nhân tình bên ngoài, lời đồn đãi đã có từ lâu, có nhiều phiên bản khác nhau.
Nhìn thấy Ngô Nhật Lam căm giận như vậy, cũng biết ngay lời đồn đãi này Ngô Nhật Lam cũng biết.
Có lời đồn đó là một nữ trưởng phòng của cục đện ảnh trên tỉnh, còn có lời đồn là một nữ MC đài truyền hình tỉnh, nhưng theo lời Trọng Hải nói cho Đinh Nhị Cẩu biết người đàn bà này là đoàn trưởng Liễu Sinh Sinh của đoàn ca vũ tỉnh, nữ đoàn trường này thì Đinh Nhị Cẩu đã cùng Trọng Hải với nàng ăn chung qua bữa cơm rồi, đó là một người đàn bà có phong độ tư thái thướt tha, lúc ấy hắn còn tưởng rằng Trọng Hải cùng người đàn bà này có một chân, không ngờ tới người ta càng có thực lực hơn đó là bí thư thành ủy Ngô Minh An.
-Này… xin lỗi a, cô đã tốt bụng mời tôi ăn cơm, vậy mà tôi còn chọc giận cô, thật sự là không phải, cho nên hay là bữa cơm này tôi xin mời, cô nói với Tề lão sư một tiếng, chúng ta chuyển sang nơi khác, được không vậy?
-Hứ…tôi mặc kệ anh, nói cho anh biết Đinh Trường Sinh, chúng ta quen thuộc thì quen thuộc, nhưng mà lần thứ hai còn nói như thế, tôi sẽ trở mặt với anh…
Ngô Nhật Lam giọng căm hận nói.
-Biết rõ …biết rõ, tôi cam đoan không có một lần nữa.
Đinh Nhị Cẩu vội vàng lại xin lỗi.
-Được rồi, anh cũng không cần giả bộ ân cần nữa, hôm nay cũng không phải tôi mời anh, mà chính là Tề lão sư mời anh đấy, đến lúc đó cũng đừng sử dụng công phu sư tử ngoạm loạn ..
Ngô Nhật Lam dặn dò .
-Tề lão sư mời tôi? Đây là ý gì, tôi cùng Tề lão sư lại không quen biết gì cả, vậu mời tôi làm gì?
Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ nói .
-Tề lão sư tên gọi là Tề Văn Tú, vậy anh có biết cái tên này có liên quan đến ai không?
Ngô Nhật Lam hỏi.
-Tề Văn Tú? Chẳng lẽ cùng trưởng phòng cán bộ côn gan tỉnh có quan hệ gì?
Đinh Nhị Cẩu đã đoán được, nhưng chưa xác định .
-Ừ,,,đó là em gái của trưởng phòng cán bộ công an tỉnh đấy, cho nên tốt nhất là anh khiêm nhường với Tề lão sư một chút..
-Um…tôi đối với người nào cũng đều một mực rất là khiêm nhường đấy..
Đinh Nhị Cẩu nghiêm trang nói .
-Thôi đi ông ơi, Tề lão sư vì sao mời anh thì tôi không biết, tôi đoán chắc là có quan hệ gì với Tề trưởng phòng, anh không có nhìn ra sao, Tề trưởng phòng vẫn rất chiếu cố với anh, đúng là giả heo ăn thịt hổ, con người anh như vậy, không hiểu sao lại có nhiều người vì cái gì mà cứ nhìn chằm chằm vào anh…đúng là có năng lượng không nhỏ a.
Ngô Nhật Lam nhìn Đinh Nhị Cẩu , sâu kín thở dài .
-Ai dà…. có đôi khi như thế chưa chắc là chuyện tốt đâu..
Đinh Nhị Cẩu hướng trên chỗ ngồi ngửa mặt lên, nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi .
Đôi mắt vừa mới nhắm lại, thì trong túi quần điện thoại chấn động. Đinh Nhị Cẩu lấy ra nhìn, thì ra là tin nhắn của Tiếu Hàn gởi tới.
-Đêm nay có rãnh không? Chị muốn gặp em.
-Có việc gì không?
Đinh Nhị Cẩu nhắn trả lời .
-Nhớ em, đúng là không có lương tâm, chẳng lẽ quên chị rồi sao?
-Không có, chỉ là trên tỉnh này Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhiều, vạn nhất xảy ra chuyện thì phiền toái, hay là chờ một chút đi, đến lúc đó em liên hệ với chị, còn chồng chị đâu rồi?
-Đi rồi, đã quay trở về doanh trại quân đội ..
-Vậy hả… chờ tin tức của em..
Khi nhận được tin nhắn của Tiếu Hàn, làm cho trong lòng Đinh Nhị Cẩu kích động, mặc dù hắn biết như vậy rất là nguy hiểm, nhưng lại nhớ tới những lẫn cùng nàng bú ɭϊếʍ quấn quít lại hiện lên trong đầu Đinh Nhị Cẩu, lần gần nhất tại trong quán ăn hồ Châu, Tiếu Hàn ngồi chồm hổm trên mặt đất, cái lưỡi linh hoạt trên dưới tung bay, kỹ thuật bú ɭϊếʍ sâu cạn thích hợp thành thục với cây ƈôи ŧɦịŧ thô to của hắn.
Lúc Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy người đàn bà cao quí có địa vị cực kỳ gợi cảm này ngoan ngoãn giúp hắn bú ɭϊếʍ ƈôи ŧɦịŧ, làm cho hắn suy nghĩ xa xăm cái tư vị, nhất là lúc từng dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ phun ra, bắn thẳng nhập vào trong cổ họng của nàng, dù không muốn nhưng cái đầu nàng bị hắn giữ chặt vô pháp nhúc nhích, đành phải nuốt xuống bụng hết sạch tϊиɦ ɖϊƈh͙ của hắn..