Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

-Chúng ta hoài nghi tập đoàn họ Triệu tại Hồ Châu là nơi tinh chế ma túy, nhưng trên thực tế trải qua âm thầm phân tích, cùng với chi đội phòng chống ma túy phản hồi, Toàn Thạch Linh Điểm cùng Nhân Gian Tiên Cảnh chỉ là nơi tiêu thụ, không chế tác.

Lưu Chấn Đông nói .

-Ý của cậu là Hồ Châu không có tinh chế, mà là từ bên ngoài đưa vào

-Đúng vậy, nhưng đến cùng làm cách nào để đưa vào Hồ Châu, thì chưa tìm thấy đường đi, khả năng cùng với việc buôn lậu có quan hệ.

-Vậy thây có chút manh mối nào, hoặc là tình huống khác thường?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Tạm thời không có, nhưng có một tin tức mà cậu có thể cảm thấy hứng thú, chi đội trưởng đội tuần cảnh Qúy Đại Khoan đã gia nhập vào tập đoàn Vệ Hoàng rồi, hình như là làm phó tổng quản lý, cậu thấy trong chuyện này có gì lạ không?
Lưu Chấn Đông nói .

-Um… người này tôi định là về sau nếu đàng hoàng, vốn định nương tay buông tha lão, nhưng hắn không tìm đường quay về, lại chạy đến phục vụ cho tập đoàn Vệ Hoàng, vậy thì phải tìm hiểu là vì sao. ..

Đinh Nhị Cẩu lạnh lùng nói .

-Đinh phó cục, vậy tôi giờ ở chỗ này hay là quay về?

Lưu Chấn Đông còn phải xin chỉ thị Đinh Nhị Cẩu, mặc dù mình là do Chu Hồng Kỳ phái tới, nhưng nếu Đinh Nhị Cẩu không muốn hắn lưu lại, thì phải trở về .

- Hay là anh cứ trở về đi thôi, tiếp tục theo dõi vào tập đoàn Vệ Hoàng, nhưng không nên tập trung về chuyện ma túy nữa, hãy nhắm về hướng tập đoàn Vệ Hoàng có buôn lậu hay không ? Ma túy rất có thể cùng đi theo con đường buôn lậu của tập đoàn Vệ Hoàng mang vào, hoàn toàn có loại khả năng này.

- Ừ, trở về tôi sẽ điều tra về phương diện này.
Lưu Chấn Đông rất đồng ý với ý kiến của Đinh Nhị Cẩu, nếu đem ma túy giấu t ở bên trong vật phẩm buôn lậu, đích thật là khó tìm .

……………………………………………………………………………………………

Đinh Nhị Cẩu tối hôm qua có nói sẽ đi gặp Tưởng Văn Sơn, quả nhiên Tưởng Văn Sơn ở trong nhà chờ, tuy ông không sợ Đinh Nhị Cẩu sẽ đối với ông như thế nào, nhưng giờ lá gan của ông đã nhỏ lại, hiện tại đang có cuộc sống rất tốt, dựa vào quan hệ với La Minh Giang, ông có thể bình an trong lúc này, đây là thu hoạch lớn nhất của Tưởng Văn Sơn, bằng không chỉ bằng vào những việc ông đã làm kia, nửa đời sau phải ăn cơm tù đó là điều tất yếu.

-Tưởng chủ tịch, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì xảy ra chứ?

Đinh Nhị Cẩu ngoài cửa hướng về phía Tưởng Văn Sơn hỏi.
-Cũng qua loa, Đinh phó cục trưởng, không nên gọi gọi tôi là Tưởng chủ tịch, hay là cứ gọi là chú Tưởng đi, chúng ta cũng không phải là người ngoài, không cần phải khách sáo.

-Vậy ý của chú là quan hệ của chúng ta vẫn còn có thể, nhưng tối hôm qua tôi bị con của chú cho tới trong đồn công an, mãi cho đến hơn mười giờ đêm mới trở về, chú cảm thấy nếu đã là người quen thì nên xử lý sao đây?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Đinh cục trưởng.. Tưởng Hải Dương là Tưởng Hải Dương, Tưởng Văn Sơn là Tưởng Văn Sơn, hắn ở bên ngoài đã làm những trò gì, tôi thật sự không biết, nếu biết thì làm gì tôi cho hắn trêu chọc cậu?

Đây là Tưởng Văn Sơn nói rất thật lòng .

-Thế nhưng mà hắn chẳng những trêu chọc tôi, còn kêu gào nói là do công tử La Đông Thu của La bí sai khiến làm, nói La Đông Thu điểm danh muốn chỉnh tôi một trận, chú thấy chuyện này có đơn giản không ? Tưởng Hải Dương cũng đã từng là một nhân vật của Hồ Châu, bây giờ thì phải mượn lực rồi, dựa dẩm vào người ta để hành động, nhưng trước cũng phải được sự đồng ý của người ta thì mới dám làm, nếu là người bình thường thật đúng là bị con của chú dọa sợ, nhưng tôi lại là người không bình thường nên khác đấy..
Đinh Nhị Cẩu đỉnh đạc đối diện với Tưởng Văn Sơn, nhìn Tưởng Văn Sơn nói.

-Đinh phó cục trưởng, cậu nói đúng lắm. tôi biết con người của cậu mà, mời uống trà.

Tưởng Văn Sơn sắc mặt tái lại, lớn tuổi như vậy rồi, với lại dù như thế nào ông cũng đã từng là quan to một phương, nhưng bây giờ bị một thằng tuổi như con mình giáo huấn, nếu đổi tlà người bình thường thật đúng là chịu không được .

Thế nhưng mà Tưởng Văn Sơn phải nhịn hết cách rồi, cũng là do kết quả bím tóc mình bị người ta tóm lấy, bây giờ có hối cũng đã chậm .

-Tương bí thư, chú đả từng làm bí thư Hồ Châu, tôi cũng từng làm dưới sự lãnh đạo của chú, cho nên tôi giờ để tôi gọi là Tương bí thư, nói thật tôi cũng không muốn cùng chú phát sinh xung đột gì cả , tôi cũng biết nguyên tắc là làm người thì phải lưu lại một con đường nhưng Tưởng công tử nhà chú thì khinh người quá đáng rồi, đây là cái USB ghi hình lại toàn bộ vụ việc tối hôm qua tại nhà hàng, lát nữa chú có thể nhìn xem, tối hôm qua tôi không có chọc hắn, chẳng qua có thể là hắn cố ý bới móc…
-Hừm.. tôi không cần xem thì cũng biết chuyện gì xảy ra, nhưng Đinh phó cục trưởng, vẫn là câu nói đó, những chuyện khác tôi không làm chủ được hắn.

Tưởng Văn Sơn gật đầu nói .

Đinh Nhị Cẩu nhìn Tưởng Văn Sơn hồi lâu, hắn cũng nhìn ra được , Tưởng Văn Sơn không giống như là rủ bỏ trách nhiệ , cho nên cuối cùng Đinh Nhị Cẩu thở dài nói ra:

-Tương bí thư, không phải là tôi nói chuyện khó nghe, tìm một cơ hội khuyên nhủ Tưởng Hải Dương, nếu không thì tranh thủ thời gian sinh thêm một đứa bé đi, tránh để sau này bị tuyệt hậu..

Tưởng Văn Sơn nghe Đinh Nhị Cẩu nói như thế liền chấn động .

-Đinh phó cục trưởng, đây là ý gì, hắn làm nên chuyện gì, mà cậu muốn đối xử với hắn như vậy . . .

Tưởng Văn Sơn sau lưng của bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, nhìn xem thằng này đang ngồi đối diện không hề giống như đang nói đùa .
-Không phải là tôi muốn đối xử với hắn thế nào, mà là quốc pháp không cho, Khang Minh Đức là thủ hạ của chú, nhưng toàn gia bị diệt khẩu, chuyện này chú biết chưa? Thử hỏi ai cùng với Khang Minh Đức có xung đột lợi ích, chú có biết, Khang Minh Đức cho bên ngoài mượn 1000 vạn tiền của cục tài chánh, nhưng một xu cũng không có truy hồi được..

-Chuyện này xác thực tôi không biết.

Tưởng Văn Sơn sắc mặt rất khó nhìn nói .

-Vâng, chú không biết, nhưng Khang Minh Đức là bị Cát Hổ gϊếŧ, nhưng Cát Hổ là thủ hạ của con trai chú, ý tứ này đủ rõ ràng rồi chứ ?

-Chuyện này …. Cát Hổ có phải là thủ hạ của hắn hay không, tôi cũng không biết.

Tưởng Văn Sơn dứt khoát hỏi gì cũng không biết.

-Vâng, chú lại không biết, nhưng có một vụ án chú nhất định biết rất rõ, đó là Trần Vượng Hãi em vợ của chú bị chết, tôi biết chính là hắn tố cáo chú thu lấy tiền của hắn, rồi sau đó tự sát, nhưng trước lúc tự sát hình như là đã gặp một người nào đó, đây cũng là một sự bí ẩn, nhưng đáy ngọn bí ẩn này chắc Tương bí thư phải biết chứ ?
Đinh Nhị Cẩu trên mặt hiện sương lạnh, giọng nói bắt đầu bất thiện .


Nhấn Mở Bình Luận