CHƯƠNG 1193: THỬ ĐAO.
Đinh Nhị Cẩu không biết rõ lời ong tiếng ve này đến từ nơi nào, nhưng với thân phận của Vạn Hòa Bình, mà tự mình đến hỏi chuyện này, xem ra là có người gây áp lực với ông ta, nghĩ thông suốt điểm này, Đinh Nhị Cẩu đối với Vạn Hòa Bình ấn tượng có chút thay đổi, nhưng vẫn bảo trì cảnh giác.
-Vạn cục trưởng, sự tình chỉ đơn giản như vậy, nếu như ông muốn báo cáo, tôi viết là xong, nói thật Cát Hổ tuy tội đáng chết vạn lần, nhưng không nên chết theo cách dễ dàng như thế này, bởi chết theo kiểu này thì thật sự quá tốt cho hắn.
-Được rồi, chuyện đã là như vậy, chúng ta hợp tác xử lý tốt chuyện này về sau mới mới nói tính đến..
-Vạn cục trưởng, tôi không biết những lời ong tiếng ve là từ đâu tới, nhưng tôi muốn nói là, đã có người nói như vậy, ít nhất chứng minh một vấn đề, nếu như Cát Hổ không có chết, mà là bị khống chế, đó mới là điều mà những người kia lo lắng, Cát Hổ là thứ dân liều mạng, làm rất nhiều việc rất tồi tệ, mà bây giờ còn có người cho kêu oan cho hắn là tôi không có bắn cảnh cáo trước, thì cũng nhìn thấy những người này đối với Cát Hổ cũng không tệ lắm, tôi nghĩ Cát Hổ nếu biết, ở dưới địa ngục cũng có thể sẽ cải tạo tốt hơn.
Đinh Nhị Cẩu giễu cợt nói .
-Hừm.. cái miệng của cậu, đúng là không tha cho ai hết..
Vạn Hòa Bình bất đắc dĩ cười cười, đứng người lên cùng Đinh Nhị Cẩu bắt tay, Đinh Nhị Cẩu không nói một lời, đi ra khỏi phòng làm việc của của Vạn Hòa Bình, Vạn Hòa Bình nhìn theo bóng lưng Đinh Nhị Cẩu rời đi, có chút thất thần .
Nói thật, ông rất ưa thích Đinh Nhị Cẩu thằng trẻ tuổi này, nhưng ông cũng biết, con người như vậy thường thường có tính tự phụ cực cao, sẽ không dễ dàng làm người của ai, cho nên đối với Đinh Nhị Cẩu, ông thật đúng là có chút không bỏ được .
Đinh Nhị Cẩu cúi đầu suy tư về vừa rồi thái độ của Vạn Hòa Bình, trong lúc nhất thời không có chú ý, lúc xuống lầu suýt chút nữa thì đụng phải một người phụ nữ,
-Há, xin lỗi… thật xin lỗi, tôi không thấy….
Đinh Nhị Cẩu ngẩng đầu nhìn lên, nhìn người phụ nữ này rất quen mặt, nhưng hắn nhớ không nổi là đã từng gặp nhau ở nơi nào rồi, vì vậy cúi đầu muốn rời đi.
-Đinh tiên sinh, không nhớ tôi sao?
Người phụ nữ rất là ưu nhã hỏi.
-Cô là….? Ah, nhớ rồi…. thật xin lỗi, trí nhớ của tôi không thật là tốt, cô Huệ Tử, khỏe chứ, không ngờ ở nơi này lại gặp được cô đấy.
Đinh Nhị Cẩu lúc này mới nhận ra trước mặt mình lại là Tửu Tinh Huệ Tử .
-Không sao, Đinh tiên sinh không nhớ đến tôi là do tôi đấy.
Tửu Tinh Huệ Tử hé miệng cười nói .
-Là do cô?
Đinh Nhị Cẩu ngạc nhiên nghi ngờ nói .
-Bởi vì tôi còn chưa đủ mị lực, rõ ràng chưa đủ để cho Đinh tiên sinh gặp qua thì không thể quên được, không phải là do tôi sao?
Tửu Tinh Huệ Tử cười khanh khách nói.
Đối mặt một người phụ nữ Nhật Bản như vậy, nếu Đinh Nhị Cẩu không biết rõ nàng thân mang tuyệt kỹ, thì sẽ tưởng rằng đây là một người đàn bà xinh đẹp có thể âu yếm, nhưng trong tiềm thức nói cho hắn biết, người đàn bà này không phải là đơn giản, nếu hắn ứng phó không tốt, thì sẽ bị nàng hung hãn cắn cho một cái .
Chính là bởi vì cảnh giác như vậy, Đinh Nhị Cẩu không biết phải làm như thế nào, ánh mắt của hắn lập tức thanh minh trở lại, điều này cũng khiến cho Tửu Tinh Huệ Tử chấn động, trong ấn tượng của nàng, bất luận là đàn ông bản quốc hay là Trung Quốc, chưa có người nào có thể tránh được công phu “ phách đích đào hoa nhãn “ của nàng, loại công phu mị lực này chỉ có môn phái của nàng mới có, chuyên dùng để hấp dẫn nam nhân, chỉ cần sử xuất loại công phu này, khó có đàn ông nào có thể chạy thoát khỏi tay nàng.
Tửu Tinh Huệ Tử ngoại trừ là cao thủ Không thủ đạo, còn là đệ tử của môn phái cổ xưa Nhật Bản có tên là “ Đạo Hoa Lưu “,đây là một môn phái tu luyện tâm công pháp, sau đó thông qua bản thân tản ra khí tràng mê hoặc đối phương, nói cho cùng cũng giống như là thôi miên, nhưng là so với các nhà thôi miên thì lợi hại hơn nhiều .
-Cô Huệ Tử thật sự là biết ẩn dấu, nếu như không có chuyện gì, tôi đi trước đây.
Đinh Nhị Cẩu không t muốn cùng người đàn bà Nhật Bản này có quá nhiều thâm mật.
-Đinh tiên sinh, đừng có gấp gáp như vậy, tôi còn nói chưa có dứt lời, nếu nhớ không lầm thì tôi được Đinh tiên sinh đáp ứng sẽ tìm một nơi thích hợp để luận bàn một chút, tôi vẫn luôn đang đợi điện thoại của Đinh tiên sinh, nhưng Đinh tiên sinh giống như là đã quên chuyện này?
-Há, tôi không quên, chỉ là gần đây quá bận rộn, cho nên vẫn chưa có thời gian.
Đinh Nhị Cẩu tiếp tục từ chối.
-Đinh tiên sinh, tôi hôm nay vừa vặn không có việc gì, bằng không chúng ta tìm một chỗ luận bàn đi nhé..?
-Chuyện này…. không phải cô đến đây là có việc sao?
-Không có gì quan trọng, bởi vì ngày hôm qua nha tôi bị trộm, tôi tới là để hiệp trợ cảnh sát điều tra, bất quá đi theo tôi cũng có thể thay thể tôi được.
Đúng lúc này Đinh Nhị Cẩu mới chú ý tới mấy người đi theo Tửu Tinh Huệ Tử, đang đứng phía sau trên bậc thang chờ Tửu Tinh Huệ Tử
Đinh Nhị Cẩu vốn muốn cự tuyệt nhưng vừa rồi tại nơi Vạn Hòa Bình cũng đang bị một bụng khí tức , giờ người đàn bà này muốn tìm tới luân bàn đánh võ, hừ…mình cũng sẽ không khách sáo nữa, tìm một chỗ không người, hung hãn đánh nàng một trận, cũng có thể làm cho tiêu tan hỏa khí trong nội tâm mình.
-Vậy được rồi , tôi chờ cô ở ngoài.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Vậy thì xong, để tôi sắp xếp một chút thì lập tức đi ra.
Tửu Tinh Huệ Tử nói, lúc nàng quay mặt đi, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh, xem ra thằng này thật đúng là không biết chết sống, ngươi đã có năng lực ngăn cản nàng cùng Tề Văn Tú tỷ thí, như vậy thì thì trước lấy ngươi thử đao xem như thế nào .
Đã qua năm phút, Tửu Tinh Huệ Tử đi ra, Đinh Nhị Cẩu lái xe đến giữa sân, Tửu Tinh Huệ Tử mở cửa xe lên tay lái phụ .
-Theo tôi được biết, nhân viên công tác làm việc trong chính phủ thì tiền lương rất thấp, nhìn không ra Đinh tiên sinh vẫn rất có nhiều tiền, chiếc xe này không hề rẻ đấy.
-Làm sao cô biết tôi là nhân viên công tác chính phủ, cô điều tra tôi à?
Đinh Nhị Cẩu sắc mặt tối xuống .
-Cái gọi là biết người thì trăm trận trăm thắng, tôi cũng dựa theo câu nói của đất nước Đinh tiên sinh mà làm, có gì không ổn sao?
Tửu Tinh Huệ Tử nghịch ngợm nở nụ cười hỏi.