CHƯƠNG 1212: CÀNG THÊM VƯỢT TRỘI.
Đinh Nhị Cẩu rời khỏi nhà khách trước, lấy xe chạy ra ngoài, sau đó Trương Hòa Trần lặng lẽ lên xe, hai người chạy vào bên trong nội đô.
-Cẩn thận như vậy, có phải là chị sợ có người trông thấy?
Đinh Nhị Cẩu nhìn vẻ mặt hưng phấn Trương Hòa Trần nói.
-Dù nói thế nào, chị cũng là đàn bà đã có chồng, để cho người ta trông thấy thì không tốt, hơn nữa gần đây chồng chị không biết nghe được tin tức từ đâu, nói chị cùng với bí thư có chuyện không đứng đắn, nên hắn không muốn để chị làm thư ký nữa , vậy em thấy chị nên làm sao bây giờ?
Trương Hòa Trần cau mày nói ra .
-Thực sự có người nói như vậy à?
Đinh Nhị Cẩu kinh hãi, tuy tình huống nam lãnh đạo, nữ thư ký khó tránh khỏi làm cho người ta có lời đàm tiếu, bây giờ tại thành phố Hồ Châu đã lan truyền ra.
-Đúng vậy, chị cũng là nghe chồng chị nói, chị lo lắng những người khác cũng nghĩ như vậy ..
Trương Hòa Trần khổ não nói ra, mặc dù mình cùng Đinh Nhị Cẩu chung đụng xáƈ ŧɦịŧ, nhưng tất cả đều là vụиɠ ŧяộʍ, cũng chưa có người phát hiện.
-Hừm…vậy không được rồi, chị xin chuyển qua công tác khác đi, bất quá chuyện này chị chỉ cần trao đổi với trưởng thư ký là được, chị cứ nói đúng sự thật như vậy, nói rằng bị áp lực rất lớn, em đoán chừng thư ký trưởng cũng sẽ xem xét đến danh tiếng, chuyện này ông ta sẽ tự mình xử lý, nếu có gì em sẽ nói thêm vào.
Đinh Nhị Cẩu trầm ngâm nói .
-Ừ, vậy được rồi, chị nghe theo lời của em.
Trương Hòa Trần nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu giúp đỡ chính mình, trong nội tâm thật cao hứng, bởi vì xem ra Đinh Nhị Cẩu cũng vì nàng lo nghĩ, chứ không phải chỉ là chơi đùa nàng rồi thì bỏ mặc.
-Nơi này là quảng trường mua sắm lớn nhất của Giang Đô, thích gì chị cứ mua, tính tiền để em lo cho.
Đinh Nhị Cẩu dẫn theo Trương Hòa Trần bước vào chuỗi bách hóa Giang Đô , hào phóng nói .
-Thôi đi ..chị tới đây là đi họp, mua nhiều đồ như vậy làm gì, người ta sẽ nhìn chị bằng cặp mắt như thế ..
Trương Hòa Trần bĩu môi nói ra .
-Yên tâm đi, nơi này phục vụ rất tốt, chi mua đồ vật , nếu như không tiện tự cầm trở về, lưu lại địa chỉ bọn họ sẽ cho ngươi đưa đến tận nhà đấy, chỉ cần hẹn thời gian là được rồi, chỉ cần chị có tiền, thì bọn họ sẽ phục vụ ấy tới tận răng.
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói với Trương Hòa Trần.
-Nếu thật vậy thì chị mới có thể yên tâm mua.
Trương Hòa Trần nghe xong, vui cười nói .
Vì vậy kế tiếp trong một giờ, Trương Hòa Trần dắt lấy Đinh Nhị Cẩu bắt đầu dài đằng đẵng dạo phố lựa đồ…
Đinh Nhị Cẩu theo Trương Hòa Trần tiến vào một tiệm bán váy áo.
-Xin chào quí khách, mời vào trong.
Người bán hàng thấy Trương Hòa Trần kéo Đinh Nhị Cẩu tiến đến, liền mừng rỡ phối hợp, tình huống như vậy thì khả năng mua đồ chiếm tỷ lệ rất cao.
-Em xem cái này như thế nào đây?
Trương Hòa Trần cầm một cái váy ướm trên người hỏi Đinh Nhị Cẩu.
-Người đẹp..chị thật tinh mắt đấy, đây là model mới nhất năm nay đấy. . . .
-Này… tự chúng lựa chọn là được rồi, nếu có cần gi tôi sẽ gọi sau được không.
Người bán hàng vẫn chưa nói xong lời nói, đã bị Đinh Nhị Cẩu cắt đứt.
-Cầm túi của chị, để chị mặc thử xem.
Trương Hòa Trần cười cười nói .
Đinh Nhị Cẩu ngồi ở trên ghế sa lon trong tiệm chờ nàng, đúng lúc này trong tiệm đã có những khách hàng khác, người bán hàng không còn có chú ý đến hắn…
- Tới đây một chút…
Đinh Nhị Cẩu đặt mông còn không có ngồi vững vàng, đã nhìn thấy Trương Hòa Trần hé mở cánh cửa phòng thử áo một khe nhỏ, vẫy tay về phía Đinh Nhị Cẩu .
-Sao vậy? Có phải là không vừa, hay là đổi cái khác a.
-Cái này chị thích, bất quá chỉ là phía sau kéo không lên, em vào đây giúp chị kéo lên khóa kéo một chút.
Trương Hòa Trần nói xong chờ Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu quay người nhìn chung quanh một chút, ai cũng đang lựa chọn quần áo, không có chú ý tới hắn, vì vậy liền đi vào trong phòng thử áo
Thế nhưng mà sau khi đi vào thì thấy một màn quả thực là làm cho người ta huyết mạch phún trương rồi, Trương Hòa Trần toàn thân chỉ còn lại cái áo ngực, phía dưới chỉ có cái qυầи ɭóŧ, chân trần dẫm lên sàn nhà, cái vày liền áo mặc phía sau dây kéo chưa có kéo lên ..
-Nhìn cái gì vậy, còn không mau kéo lên khóa kéo.
Chứng kiến Đinh Nhị Cẩu bộ dáng ngây ngốc nhìm mình, Trương Hòa Trần ngượng ngùng..
Khi Trương Hòa Trần quay lưng lại, Đinh Nhị Cẩu cũng kéo lên được khóa kéo, nhưng cái váy này đúng là quá bó sát người nàng, Đinh Nhị Cẩu còn rất lo lắng , nếu Trương Hòa Trần dùng sức hấy cái mông lớn một cái, cũng có thể sẽ đem cái váy làm căng ra bứt chỉ may...
-Thế nào, xem được không?
Trương Hòa Trần hỏi.
-Ừ, đẹp mắt …quá đẹp
-Thật không? Đẹp mắt chỗ nào?
Trương Hòa Trần hỏi.
-Chỗ nào cần hiển lộ thì đều hiển lộ ra, càng thêm vượt trội.
Đinh Nhị Cẩu nói xong một tay ôm lấy Trương Hòa Trần, cúi đầu liền hôn lên cặp môi đỏ mọng kiều diễm nàng , Trương Hòa Trần tay nện lưng của hắn tính cách tượng trưng lấy…