Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Đối với chuyện trọng đại như vậy, Kiều Hồng Trình không dám trễ nãi, cho nên vào lúc ăn tối cùng với Lương Văn Tường, Kiều Hồng Trình đem chuyện Thạch Ái Quốc đề nghị báo cáo cho Lương Văn Tường .

-Ông ta tìm cậu à?

Lương Văn Tường nghe được Thạch Ái Quốc muốn thông qua Kiều Hồng Trình truyền lời muốn gặp mình thì cảm thấy kinh ngạc, bởi vì từ khi ông tới tỉnh Trung Nam mà nói, Lương Văn Tường so với Kiều Hồng Trình còn tới sớm hơn một thời gian.

-Ông ta không có tìm em, mà là tên thư ký trước kia của Thạch Aí Quốc, hắn bây giờ là cục phó công an thành phố Hồ Châu cục thành phố phó cục trưởng, một chàng trai còn rất trẻ tuổi, nhưng nói chuyện rất già dặn lão luyện.

Đối với thái độ của Đinh Nhị Cẩu, Kiều Hồng Trình cũng có chút canh cánh trong lòng.

-Có phải hắn tên là Đinh Trường Sinh?
Lương Văn Tường nghe vậy sững sờ, lập tức hỏi.

-Đúng, chính là họ Đinh đấy, đi cùng với cô Dương của công ty đầu tư Bàn Thạch, buổi sáng em gặp bọn họ ngay tại khách sạn của cô Dương trú ngụ.

Kiều Hồng Trình không quên cho tại khách sạn gặp bọn họ cùng nhau, cũng có thể nói rõ vấn đề là gì, Kiều Hồng Trình đây là đang ám chỉ với Lương Văn Tường là Đinh Nhị Cẩu cùng Dương Phụng Tê có mối quan hệ không tầm thường, nhưng theo hắn biết, Dương Phụng Tê là một người đàn bà đã có chồng .

- Ừ Hồng Trình, cậu mới tới đây thời gian ngắn, có thể đối với tình huống nơi này vẫn còn chưa quen, không riêng là cậu, ngay cả tôi hiện tại trên cơ bản hai mắt cũng đen thui, cho nên nếu Thạch Ái Quốc đã có ý, chúng ta cũng không cần phải ra vẻ, thời gian ra vẻ càng dài, cũng có thể sẽ bị gãy đi.
-Vậy khi nào anh sẽ gặp ông ta?

Nhìn thấy lãnh đạo của mình tâm tình nặng nề như vậy, Kiều Hồng Trình cũng không dám nói thêm gì khác .

-Ừ… cũng không cần đợi đến lúc cuộc họp kết thúc, trong mấy ngày nay cậu xem ngày nào thời gian của tôi có rãnh rổi, hẹn gặp mặt Thạch Ái Quốc một chút a, ngoài ra tên Đinh Trường Sinh kia, cậu không nên coi thường hắn, tuổi còn trẻ , có rất nhiều thủ đoạn, mới mấy ngày hôm trước, tên tội phạm Cát Hổ hoành hành tại tỉnh Trung Nam hơn hai năm, bị hắn bắn gục tại chỗ trên đường ở thành phố Giang Đô, người này có tâm cơ, lại có lá gan lớn, Cát Hổ trước sau tạo nhiều vụ án, các vụ án đặt chất nổ gϊếŧ người đều cùng Cát Hổ có liên quan, nhưng ngay cả cơ hội nổ súng cũng đều không có kịp, bị Đinh Trường Sinh bắn ba phát súng lấy mạng.
Lương Văn Tường nói ra .

-Vâng… tuổi còn trẻ, khó mà tin được lại dám hành động như vậy.

Nghe được Lương Văn Tường nói như vậy, Kiều Hồng Trình trong nội tâm run lên .

-Còn có một tình huống mà cậu cũng có thể không biết, chuyện này chỉ là nghe nói, sau khi Cát Hổ chết rồi, thì không còn có chứng cứ gì, bản thân Cát Hổ là tay chân của Tưởng Hải Dương, nguyên là con trai của Tưởng Văn Sơn bí thư thành ủy Hồ Châu trước đây, mà Tưởng Hải Dương lại cùng con trai của La bí thư tên là La Đông Thu đi lại rất gần, tôi nói đến đây chắc cậu hiểu ý của tôi chứ

Lương Văn Tường ý vị sâu xa nói ra .

Kiều Hồng Trình lập tức liền hiểu ý tứ của lãnh đạo mình, tuy trong nội tâm đối với Đinh Nhị Cẩu có khúc mắc khi thấy hắn đã hạ mình một quân, nhưng lãnh đạo đã nói rõ ràng như vậy, thì mình phải biết cần phải làm gì.
-Chủ tịch ..em hiểu rồi, địch nhân của địch nhân là bằng hữu của chúng ta.

Kiều Hồng Trình thử thăm dò nói ra .

-Ừ… Hồng Trình, xem ra cậu vẫn như ngày trước, lúc nào cũng thành thật, những năm qua cũng không có thay đổi.

Tuy Lương Văn Tường trong miệng trách cứ, nhưng trong nội tâm lại tán dương Kiều Hồng Trình, vẫn là câu nói đó, người đi mình, có thể thật thà không nhanh một chút, nhưng nhất định phải thật lòng và hiểu ý mình, nếu thủ hạ của mình quá khôn khéo, thì cuối cùng hậu quả lại càng thảm hơn.

…………………………………………………………………………………………….

Hôm nay Đinh Nhị Cẩu không có làm việc gì, cho nên cùng Dương Phụng Tê quay trở lại phòng khách sạn, hai người rúc vào trên ghế sa lon sờ soạng tiếp tục, lúc này Dương Phụng Tê đang ngậm lấy cây ƈôи ŧɦịŧ thô to của hắn bú ɭϊếʍ mê say…
Nếu có cá nhân nào ở bên cạnh thấy được, nhất định là thấy chướng mắt, dựa theo tuổi mà nói, Dương Phụng Tê so Đinh Nhị Cẩu lớn tuổi hơn không ít, nhưng đối với tình cảm giữa nam nữ mà nói, tuổi tác bây giờ thì không thành là vấn đề, vấn đề là tướng mạo của người đàn bà xinh đẹp ra sao mà thôi.

Đương nhiên, những phú bà lớn tuổi hơn, ở sau lưng có thể tìm rất nhiều phi công tuổi còn rất trẻ để thỏa mãn tính dục của mình, nhưng đó là giao dịch tiền tài, không liên quan gì đến nhân tố tình cảm.

Lúc này thì Đinh Nhị Cẩu đứng người dậy, hai tay cầm lấy đôi chân nhỏ của Dương Phụng Tê, hướng ra hai bên kéo thẳng, chính mình nửa quỳ ở trên cái ghế sa lon lớn, theo lấy góc độ đút ƈôи ŧɦịŧ vào, mỗi lần rút ƈôи ŧɦịŧ lôi ra đến bên cạnh háp nhỏ âm hộ, lại dùng lực cắm mạnh đi vào bên trong huyệŧ nàng.
Đinh Nhị Cẩu cúi đầu, nhìn cái âm hộ Dương Phụng Tê phình ra, theo ƈôи ŧɦịŧ đang không ngừng xuất nhập, mỗi lần hắn rút ra ƈôи ŧɦịŧ thì trên thảm lông đen âm hộ cũng dính đầy từng mảnh một dịch nhờn.

-Ừ…ừ…được…đó…cứ như vậy..

Dương Phụng Tê nằm ở trên ghế salon, hai chân giờ hướng hai bên thẳng tắp trên hai bên đầu vai của Đinh Nhị Cẩu, cái âm hộ nghênh đón cây ƈôи ŧɦịŧ đút vào không ngừng nghỉ, trong huyệŧ bị va chạm mãnh liệt mang tới cảm giác tê dại làm nàng quên mất hết thảy, không ngừng rêи ɾỉ, giãy dụa cái eo, chóp mũi thấm ra một tầng dầy đặc mồ hôi, cái cổ gân xanh mạch máu có thể thấy được, trước ngực một đôi bâu vú đứng thẳng trước sau run rẩy, hòa theo tiết tấu gợn sóng.

…………………………………………………………………………………………….
Hạ hai chân xuống Dương Phụng Tê hai tay thật chặc ôm lấy cổ của Đinh Nhị Cẩu cổ, hai chân giờ vòng qua kẹp lấy bên hông của hắn, theo ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu rút ra đút vào đong đưa, cơ bắp huyệŧ không ngừng run rẩy thật chặc bao bọc lên thân cây ƈôи ŧɦịŧ, đồng thời không ngừng phân bố lấy chất nhầy trong cơn hưng phấn.

-A.....á….

Dương Phụng Tê phát ra một tiếng kéo dài rêи ɾỉ, cái mông dùng sức hướng về phía trước một chút, ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu đụng phải sâu trong huyệŧ cổ đáy huyệŧ đang run rẩy tiết ra âm tinh, trên mặt đầu khấc bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ làm cho ƈôи ŧɦịŧ giật giật lên mấy cái, tinh quan mở ra phun ra từng làn tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng, Dương Phụng Tê cảm giác được trong thân thể cái loại ấm áp tinh đặc đánh sâu vào, biết Đinh Nhị Cẩu đã xuất tinh, một bên tại bên tai Đinh Nhị Cẩu rêи ɾỉ, một bên giãy dụa thân thể của mình, để cho ƈôи ŧɦịŧ ma sát kíƈɦ ŧɦíƈɦ, làm cho Đinh Nhị Cẩu càng thêm tư vị hưng phấn.
Một lát, thân thể Đinh Nhị Cẩu buộc chặt đặt ở trên người của Dương Phụng Tê đã lơi lỏng hạ xuống, hai chân nàng vòng tại trên hông của Đinh Nhị Cẩu cũng đã hai buông ra, nhưng cái âm hộ vẫn hòa củng cây ƈôи ŧɦịŧ hắn dây dưa cùng một chỗ, hai bộ phân sinh dục giao hòa vẫn lưu luyến, mãi cho đến lúc Dương Phụng Tê có thể cảm giác được cây ƈôи ŧɦịŧ nóng bỏng kia đang từ từ thay đổi mềm lại.

………………………………………………………………………………………….

-Chị đã ở đây một thời gian rồi, nên muốn quay trở lại Bắc Kinh một chuyến, nơi đó cũng có vài nghiệp vụ cùng với vài phần đầu tư cần chị xử lý, chắc phải qua một thời gian nữa thì chị mới quay trở lại đây.

Dương Phụng Tê nói .

-Trở về? Chị trở về thì em làm sao bây giờ? Em cúp học khóa bồi dưỡng này là dựa theo chị, chị giờ muốn đi, chẳng phải là em phải quay về lại học viện cảnh sát đi học à?
Đinh Nhị Cẩu nghe xong, trong lòng nóng nảy, tuy ngồi ở trong lớp học nghe những lão sư kia giảng giải cũng không tệ, nhưng đã lâu không vào lớp học, chính hắn thấy cũng không có thói quen .

-Vậy làm sao bây giờ, bằng không em theo chị trở lại bắc Kinh đi, đi gặp tình nhân nhỏ của em?

Dương Phụng Tê trêu đùa .

-Ừ, cái chủ ý này cũng được….nhưng không được ..không được, lãnh đạo của em còn ở tại Giang Đô đây này, vạn nhất ngày nào đó cần đến em, lúc đó em không thể bay như Tề Thiên trở về, hay là …thôi đi.

-Không có chuyện gì đâu, em không cần về học viện, lúc chị đi cũng không báo cho chú Lương biết là được, cùng lắm chị nói chỉ vài ngày sẽ quay trở lại, cho nên không quấy rầy đến chú Lương, đến lúc đó rồi nói sau, còn em thì thời gian huấn luyện còn bao lâu?
-Ặc…, nghe nói còn phải đến nửa năm, lần này thảm rồi.

Đinh Nhị Cẩu mặt mày ủ dột nói .

-Thảm cái gì mà thảm , thừa cơ hội này nghỉ ngơi thật khỏe đi, đúng rồi, lần sau lúc tới đây, chị đem theo tiểu tình nhân của em, để cô ấy va chạm với xã hội học được thêm kiến thức, như thế nào được không?

Dương Phụng Tê hỏi.

-Nàng là nhân viên của chị, cùng em có quan hệ gì?

Đinh Nhị Cẩu mắt liếc Dương Phụng Tê nói, bất quá trong nội tâm ngược lại là rất nhớ Lăng Sam rồi, cô gái này từ khi đi rồi, ngay cả điện thoại cũng không có gọi cho hắn, không biết gần đây đang bận rộn làm cái gì.

Vừa lúc đó, tại cổng của học viện cảnh sát, ngừng lại một chiếc xe BMW, Thành Công cùng một người tuổi còn trẻ ngồi ở trong xe, nhìn xem bên trong cửa trường học, bọn họ đang chờ người .
-Anh họ, Kha Tử Hoa người này có đáng tin không vậy? Việc này không phải là chuyện đơn giản, nhỡ có tranh chấp thì gặp phiền toái đấy.

Người trẻ tuổi nói.

-Yên tâm đi, nếu trên đời này mà đến ngay cả Kha Tử Hoa mà cũng không tin tưởng được, vậy thật là chúng ta sẽ không còn có người có thể tin cậy được rồi…

Thành Công rất là tự tin nói ra .


Nhấn Mở Bình Luận