CHƯƠNG 1239: KHÔNG THAY ĐỔI ĐƯỢC ĐÂU..
-Trường Sinh, đây là lời thật lòng của em sao? Cùng chị kết hôn?
Hạ Hà Tuệ trong nội tâm thật cao hứng khi nghe Đinh Nhị Cẩu có thể nói như vậy, nhưng chính nàng không có nghĩ qua sẽ cùng Đinh Nhị Cẩu kết hôn, nàng sở dĩ đem chuyện này nói cho Đinh Nhị Cẩu biết, đó là bởi vì Đinh Nhị Cẩu là nam nhân của nàng.
-Đúng vậy, em là nam nhân, muốn phụ trách con của mình, em biết một đứa bé nếu như thiếu cha hoặc mẹ, thì trong lòng của đứa bé sẽ không kiện toàn, cho nên em không muốn con của chúng ta bị khiếm khuyết như vậy.
Thời gian dần qua Đinh Nhị Cẩu lúc này đã an tĩnh lại, sự kích động bất an cũng đã thanh tỉnh .
-Trường Sinh, em nghĩ tới như vậy em thật cao hứng, nhưng ý chị thì khác..
Đinh Nhị Cẩu ngồi trên ghế dựa, Hạ Hà Tuệ ngồi ở trên đùi Đinh Nhị Cẩu, ôm cổ của hắn, bộ dáng rất là hạnh phúc.
-Được, chị cứ nói đi.
Đinh Nhị Cẩu Bất biết rõ Hạ Hà Tuệ lúc này sẽ nói cái gì, đối với một người đàn bà mà nói, trong lúc mang thai như thế này, nếu như được nam nhân mình tán thành việc hôn nhân, đó là chuyện vui vẻ nhất trong đời .
-Em thuộc cái dạng gì thì chị biết rất rõ ràng, tuyệt đối chính là một kẻ phong lưu đào hoa, nhưng chị không quan tâm đến, bởi vì chị cũng là một trong số người đàn bà đó, không có hôn nhân trói buộc, cho nên tất cả mọi người đều sinh hoạt rất thoải mái, nhưng chị lo lắng sau này mình sẽ trở nên lòng dạ hẹp hòi, sẽ không cho phép người đàn bà khác đến cái nhà này của mình nếu đã kết hôn với em, nhưng nếu làm vậy thì chắc chắn là em sẽ mất hứng, nếu là như vậy, thì cuộc hôn nhân này còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
Hạ Hà Tuệ có chút u oán nhìn Đinh Nhị Cẩu nói.
-Ách …chuyện đó… kỳ thật em...em có thể thay đổi, em thật sự có thể thay đổi, được không?
Đinh Nhị Cẩu cho đến bây giờ cũng không rõ Hạ Hà Tuệ muốn nói gì, cho nên vẫn luôn có ý muốn chịu trách nhiệm với nàng , tuy Lý Phượng Ny đã sinh cho hắn một đứa bé, nhưng mãi đến tận bây giờ hắn ngay cả mặt của con mình hắn cũng chưa từng thấy qua, mỗi lần liên hệ cùng Lý Phượng Ny, nàng nói cứ để con không gặp hắn như vậy thì tốt hơn , sợ gây thêm phiền toái cho Đinh Nhị Cẩu, cho nên dứt khoát không cho hắn thấy mặt.
Đinh Nhị Cẩu tuy là hỗn đãn, nhưng cách đối xử đàn bà của hắn đều dựa trên tình cảm chân thật, nhưng phải nói đối với con của mình, muốn nói vứt bỏ thì hắn thật sự làm không được, bởi vì hắn đã từng đau lòng khi mồ côi cha mẹ, sự việc đó ăn sâu vào tiềm thức của hắn quá sâu.. .
- Bản tính của em, bộ chị không biết sao? Không thay đổi được đâu… được rồi, chị cũng không nói vòng vo với em nữa, ý của chị là muốn đi ra nước ngoài, về chuyện này em phải giúp chị các loại giấy tờ hộ chiếu các loại ...
Hạ Hà Tuệ lời này nói ra làm cho Đinh Nhị Cẩu thoáng cái sợ ngây người.
-Xuất ngoại? Chị không có nói lộn chứ, ngay cả ngoại ngữ một tiếng chị cũng không biết, chị ra ngoại quốc để làm gì, một thân lẻ loi, tội gì mà khổ thế chứ?
Đinh Nhị Cẩu ôm Hạ Hà Tuệ thận trọng màng vào trên giường, nói ra .
-Việc này em không cần phải xen vào, chị đã cùng Phượng Tê liên lạc qua rồi, nàng tán thành cách làm của chị, ý của nàng là có thể chiếu cố tđược cho chị , công ty của Phượng Tê ở nước ngoài có rất nhiều chi nhánh, chị cứ đến đó là xong.
Hạ Hà Tuệ nói kiên định lạ thường .
-Chị và chị Dương có liên lạc qua rồi ? Nói chuyện chuyện khi nào vậy, mà em cái gì cũng không biết?
Đinh Nhị Cẩu ánh mắt thoáng cái trợn tròn, mình và Dương Phụng Tê vừa mới tách ra cũng không có bao lâu a, không ngờ hai nàng đã âm thầm trao đổi đều gạt mình .
-Cũng mới mấy ngày nay thôi, em hãy giúp chị đi, hiện nay chị cũng đang học ngoại ngữ rồi, với lại trong thẩm mỹ viện của chị có một cô gái, có quan hệ với chị rất tốt, sẽ mang nàng đi theo, đến lúc đó nàng sẽ chiếu cố chị tốt, không có chuyện gì đâu, em cứ yên tâm đi.
Hạ Hà Tuệ nói .
-Ai ..chị đã chuẩn bị sẵn hết rồi, còn nói cho em biết để làm gì, đến lúc đó chị cứ đi thì xong rồi
Đinh Nhị Cẩu thần sắc chán nản nói ra .
-Chẳng qua là chị không để cho em thêm phiền toái, em làm quan, nếu chuyện này truyền ra ngoài, chỉ sợ em cũng không còn quả ngon để ăn, cho nên chị vẫn quyết định đi ra nước ngoài, hơn một năm nay tại thẩm mỹ viện của chị cũng kiếm được khá tiền, cũng đủ để chị sinh sống rồi.
Hạ Hà Tuệ cuối cùng dặn dò .
-Thế nhưng mà … chuyện này đối với chị thì quá không công bằng.
Đinh Nhị Cẩu lúc này thời điểm thật sự quyết định muốn cùng với Hạ Hà Tuệ kết hôn, dù đây là một quyết định chật vật.
-Tốt rồi , không có gì có công bằng hay không ở đây, để chị đi xuống sắp xếp trong tiệm, đợi lát chúng ta cùng trở về.
Hạ Hà Tuệ cười gượng nói .
-Được, em ở chỗ này đợi ..
Đinh Nhị Cẩu ngồi trên ghế dựa mệt mỏi không dậy nổi .
Hạ Hà Tuệ chậm rãi bước ra cửa, nàng tự nói với mình nhất định phải kiên cường, nhưng khi vừa đóng cửa lại, nước mắt liền trào ra, nàng che lại miệng của mình, sợ mình khóc thành tiếng.
Đẩy ra một căn phòng khác, dựa vào cửa nước mắt của mình rào rào chảy, nàng nhớ tới vận mệnh của mình, gặp phải một người chồng không đáng tin cậy, làm cho mình đối với hôn nhân đã mất đi tin tưởng, tuy lúc cùng Đinh Nhị Cẩu không minh bạch ở cùng một chỗ, nhưng nàng biết rõ, người nam nhân này đối với mình thật sự rất tốt, nhưng hắn cùng với chồng trước của mình có một tật xấu giống nhau, đó chính là khi thấy phụ nữ xinh đẹp thì chân tay không yên được.
Nàng bắt đầu sợ hãi, sợ hãi chính mình có một ngày thật sự hoàn toàn rơi vào trầm luân, không bao giờ cho phép hắn qua lại với bất kỳ một người đàn bà nào khác nữa, nhưng có khả năng này sao? Mình và hắn liên hệ như thế nào ? Bất quá chỉ là một người đàn bà so với hắn lớn hơn mấy tuổi mà thôi mình và hắn không có quan hệ khế ước, chính mình dựa vào cái gì để mà quản chuyện của hắn.
Suy nghĩ tới suy nghĩ lui, không có một lý do nào thích hợp để cùng hắn tách ra, thật ra trong lòng nàng cũng không thể tách rời với hắn, hắn từ từ đã như là một đồ vật không thể ly khai của mình, cùng thân thể tánh mạng của mình hòa thành một thể.
Nhưng khi có mang, phảng phất lại mang đến cho nàng một sự hi vọng cực lớn, nếu hắn không thể chỉ là của riêng mình, nhưng còn đứa bé, đứa bé này sẽ không thể nào cũng bị những người đàn bà khác tranh giành, do đó đứa bé này mang lại cho nàng hi vọng vô cùng .