Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 1251: GIÀ NÊN HỒ ĐỒ RỒI.

-Ưm…anh nói thấy cũng có lý, tôi phải xưng hô với anh như thế nào đây?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Tôi làm văn phòng khu đang phát triển, tên Trương Minh Thụy, hôm nay lãnh đạo không có ai ở đây, nếu anh quả thật muốn đầu tư, qua tháng hai thì đến đây.

Trương Minh Thụy nói ra .

-Há, vậy thì trễ quá. À…nơi đây sao thấy tiêu điều quá vậy?

Đinh Nhị Cẩu đứng dậy đi ra ngoài, từ phía hành lang nhìn xem ra bên ngoài, nơi này là lầu hai, cho nên tầm mắt nhìn khá rộng, nhìn quan sát chung quanh, một cảnh tượng vô cùng suy bại.

Trương Minh Thụy giờ thì cũng nhìn ra người này hình như là không đơn giản, mới vừa rồi là thấy được bảng số xe là của tỉnh thành, hơn nữa bảng số xe là 8888, cái bảng số xe này giá trị phải hơn mấy triệu, cho nên trong nội tâm càng thêm dè đặt đối với Đinh Nhị Cẩu.
-Thật ra thì khu đang phát triển này cũng không tệ lắm, bởi vì năm trước hồ Lạc Mã vỡ đê, ở đây cũng bị gây ngập lụt, bây giờ thì trong thành phố đã tăng cường năng lực chống lũ tại hồ Lạc Mã rồi, về sau tuyệt đối sẽ không sao nữa.

- Nhưng mà vắng lặng như vậy, nhìn thấy cũng là lạ làm sao đấy.

Đinh Nhị Cẩu nói.

-Ừ, đúng thế, nhưng mà sắp tới khu đang phát triển đang tập trung kiến thiết lại, cho nên có khả năng đến đầu tư nhiều xí nghiệp, trong thời gian này nếu anh muốn đầu tư thì hãy nhanh chóng, đến sớm thì còn có thể lựa chọn được vị trí tốt, mọi phương diện khác cũng được ưu đãi không ít, nếu tới muộn thì phải ra bên ngoài xa..

-Không sao cả, bên ngoài xa cùng với nội bộ có gì khác nhau sao?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Cũng không khác nhau gì cả, bất quá là chọn được vị trí trung tâm vẫn tốt hơn, anh thấy đúng không…
Trương Minh Thụy vốn là muốn nói thêm gì, nhưng do dự một chút rồi thôi.

-Anh nói cũng có đạo lý, thôi tôi đi trước, hôm nào sẽ quay trở lại..

Đinh Nhị Cẩu nói .

Trương Minh Thụy chẳng những là đi xuống lầu, mà còn tiễn đưa Đinh Nhị Cẩu đến tận cổng, nhìn xem chiếc xe hơi biến mất ở trong bụi mù, Trương Minh Thụy đột nhiên nhớ qua người này mình đã gặp qua ở nơi nào đó rồi, nhưng trong lúc nhất thời thì không nghĩ ra .

Có thể nói, chuyến đi này i Đinh Nhị Cẩu thật sự là quá thất vọng, vốn nghĩ đến cho dù là khu đang phát triển hiện trạng không lý tưởng, nhưng không ngờ tệ hại đến cái dạng này, bây giờ xem ra, thật đúng là nát đến mức không thể nát hơn rồi

Không thể không nói, quyết sách Thạch Ái Quốc là chính xác, bây giờ tâm tư của dàn lãnh đạo cũ của khu khai phát đã không có tập trung triển rồi, nơi nào mà có cơ quan chính phủ nghỉ tết đến tận đầu tháng hai mới đi làm lại, chẳng lẽ trong thành phố cũng không ai biết việc này sao?
Nghĩ tới đây, Đinh Nhị Cẩu không ngồi yên được nữa, lái xe quay trở về thành ủy, nhưng Trương Hòa Trần lại cho biết là Thạch Ái Quốc có việc nên đã về nhà trước rồi .

Lúc này còn sớm như vậy, nên, Đinh Nhị Cẩu cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp lái xe đến khu cư xá thành ủy, có một số việc đã không thể chờ đợi thêm nữa, cho nên Đinh Nhị Cẩu muốn đề nghị với Thạch Ái Quốc, khu đang phát triển tốt nhất điều chỉnh thì phải tiến hành ngay, cho dù là mới đầu chỉ có một mình hắn, những người khác từ từ sẽ đến sau .

Thế nhưng Thạch Ái Quốc hiện tại lại đang gặp phải sự tình so với Đinh Nhị Cẩu còn bết bát hơn, giờ phút này Tiêu Hồng không ở nhà, chỉ có hai cha con Thạch Ái Quốc ở nhà trong thư phòng, ngồi đối mặt nhau, không ai nói một lời, nhưng nếu nhìn kỹ, sắc mặt Thạch Ái Quốc đang giận dữ, còn Thạch Mai lại có một sắc thái đắc ý .. .
-Những thứ này làm sao con có được? Đinh Trường Sinh đưa cho con sao?

Thạch Ái Quốc mặt tái xanh hỏi.

-Không phải, là tự con theo dõi Tiêu Hồng chụp được, con từ lâu đã có cảm giác chuyện không bình thường, thường xuyên vắng nhà xử lý việc công ty, Tiêu Hồng có bổn sự kia sao? Con cùng với Tiêu Hồng học bốn năm đại học, con hiểu Tiêu Hồng hơn cha mà, không biết trời cao đất rộng, còn muốn dựa vào quyền lực của cha bắt chước người ta đua đòi, đây thật là một truyện nực cười.

Thạch Mai Trinh cười lạnh nói .

-Những tấm hình này quả thật là chính con chụp sao? Còn có ai khác biết không?

Thạch Ái Quốc hỏi lại lần nữa .

-Cha ..đến bây giờ mà cha vẫn còn không tin con sao? Cha xem Tiêu Hồng khoác tay của người đàn ông khác, trên mặt thì lộ ra vẻ say mê, nếu bọn họ không có gì, đánh chết con cũng không tin.
Thạch Mai Trinh tiếp tục nói .

-Đã đủ rồi … đi ra ngoài.

Thạch Ái Quốc hét lớn, đem Thạch Mai Trinh đuổi ra ngoài .

Thạch Mai Trinh không nghĩ tới mình có hảo tâm mà không có được báo đáp, lại còn bị bị trách cứ, trong cơn tức giận, vừa khóc vừa chạy ra cửa, vừa vặn gặp Đinh Nhị Cẩu vừa mới lái xe đến cửa.

-Chuyện gì vậy? Lại cùng Tiêu Hồng cãi nhau?

Đinh Nhị Cẩu kéo Thạch Mai Trinh lại hỏi.

-Thả ra, để cho chị đi.

Thạch Mai Trinh thở hổn hển nói .

-Được…được, ngồi vào xe của em, em đưa chị đi.

Vì thế khuyên can Thạch Mai Trinh rồi nhét nàng vào trong xe, sau đó đành phải lái xe ra khỏi cư xá thành ủy, hắn sợ nàng lại xuống xe chạy lung tung, nên lái xe đi ra vùng ngoại ô, chẳng hiểu vì sao rốt cuộc lại chạy đến địa bàn khu khai phát.

-Đến cùng đã xảy ra chuyện gì, chị cãi với cha mình hay là cãi nhau với Tiêu Hồng?
Đinh Nhị Cẩu sau khi thấy Thạch Mai Trinh an tĩnh lại, vì vậy nhẹ lời hỏi.

-Chị thấy cha già nên hồ đồ rồi, đúng là chó cắn Lã Động Tân, toàn bộ việc chị làm là vì tốt cho ông ấy, vậy mà còn bảo chị cút ra ngoài.

Thạch Mai Trinh tức giận nói .

Nghe qua Đinh Nhị Cẩu đã minh bạch, xem ra là cùng Thạch Ái Quốc cãi nhau, chỉ là không biết nguyên nhân thật sự, bất quá theo Đinh Nhị Cẩu suy đoán, là liên quan đến cùng Tiêu Hồng.

-Chị làm cái gì vậy?

Đinh Nhị Cẩu tò mò hỏi .

-Chị chụp lén hình Tiêu Hồng cùng với nhân tình của ả, cha chẳng những không cảm kích, còn đuổi chị ra ngoài, em nói thử xem có phải là già quá nên hồ đồ rồi?

-Cái gì ? Chị chụp ảnh Tiêu Hồng ?

Đinh Nhị Cẩu cả kinh, tuy Đỗ Sơn Khôi nói gần đây Tiêu Hồng đã rất quá đáng, không có chút nào cẩn thận, chẳng lẽ vì thế tạo cho Thạch Mai Trinh có cơ hội ? Coi như đã xong… Thạch Ái Quốc làm sao chịu nổi sự đả kích này chứ?
Nhấn Mở Bình Luận