Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 112: BA NGƯỜI CHẾT!

Khấu Đại Bằng rót chén nước trà cho Đinh Nhị Cẩu, nhìn khuôn mặt hắn có vết bầm tím, Khấu Đại Bằng cũng biết, tại viện kiểm sát đã bị đánh khống ít!Bà ngoại ơi, mối quan hệ của Hoắc Lã Mậu quen biết là thế nào mà Đinh Nhị Cẩu thê thảm thế , không phải Hoắc Lã Mậu đã từng nói là có chị vợ làm phó trưởng viện kiểm sát sao?

– Sao rồi? Đã bị đập một trận?

– Má nó, có một gã họ Viên chó đẻ, là nó đã ra tay đánh, nếu kéo dài thêm một ngày, chắc cháu chết oan ức, không còn đường trở về…

Đinh Nhị Cẩu còn muốn nói tiếp tục, thì nữ chủ nhiệm văn phòng đảng ủy lần trước hắn đã gặp,đẩy cửa đi vào.

– Chủ tịch, đã xảy ra chuyện lớn!

Người phụ nữ lúc này, ngay cả lời nói cũng vô cùng hoảng hốt.

– Xảy ra chuyện gì?
Nhìn thấy côsắc mặt trắng bệch, Khấu Đại Bằng biết rằng đã có chuyện không nhỏ xảy ra.

– Dân trong thôn Lê Viên vận chuyển lê ra huyện, trên đường đi đã xảy ratai nạn, một chiếc xe rơi xuốngvách núi rồi, chết ba người, bọn họ bây giờ đem xác người chết đến đây!

– Bọn họ đang ở đâu?

Vừa nghe đến thônLê Viên, Đinh Nhị Cẩu trong đầu liền choáng váng, quả nhiên dù lo lắng trước, vẫn xảy ra chuyện.

– Họ..đang đứng ở…trước sân ủy ban!

Người phụ nữ nói lắp bắp.

– Bí thư Điền có biết chưa?

Khấu Đại Bằng xanh mặt,kéo màn cửa sổ nhìn ra bên ngoài, trước sân ủy ban thị trấnđang tụ tập một đám người, Khấu Đại Bằng hỏi chủ nhiệm văn phòng đảng ủy Tần Nga Hương đang đứng bên cạnh run rẫy.

– Bí thư Điền không có ở đây, đã đi lên trên huyện rồi!
Khấu Đại Bằng liền vội vã gọi điện thoại, nhưng bây giờ không biết nên gọi cho ai, nếu gọi cho Điền Gia Lượng, chắc chắn vị bí thư này sẽ không trở về ngay, với lại giờ cũng còn chưa có biết rõ tình huống, thì biết báo nội dung gì bây giờ.

Cách tấm cưả sổ bằng kính,Đinh Nhị Cẩu thấy năm, sáu người nâng lên một cái băng ca, có ba cái băng ca dùng vải trắng che lại, xem ra đó là ba người chết.

Bảo vệ ủy ban vội vàng đóng cánh cửa lớn ủy ban lại,thôn dân càng ngày đến càng đông, trong tay mọi người cầm các loại xẻng hoặc gậy gộc, đồng thanh la lên:

– Đã có người chết tại vì con đường,yêu cầu chính phủ sửa đường cho dân!

Bây giờ thì mục đích của dân thônLê Viên rất rõ ràng, muốn yêu cầu chính phủ sửa đường, bởi vì đường đi trên núi chật hẹp không dễ đi, thôn Lê Viên hầu nhưhàng năm đều phát sinh chuyện xe rơi người chết, giờ đây sở dĩ bọn họ phản ứng mãnh liệt như vậy, nguyên nhân là vừa rồi, trên thị trấn đối với thôn Lê Viên,khi lê bán không được thì cũngmặc kệ không lãnh đạo nào quan tâm đến, lúc này đây khó khăn lắm mới bán được một ít, thì lại xảy ra tai nạn như vậy, sự bất mãn trong lòng dân chúng lâu nay, bộc phát bùng nổ.
– Chú, để cháu đi ra xem thử như thế nào!

Đinh Nhị Cẩu quay đầu nhìn thoáng qua Khấu Đại Bằng,lúc này ông đang rối trí đi qua đi lại trong phòng.

– Cháu đi ra ngoài có giải quyết được gì, bộ cháu có thể giúp bọn họ sửa đường sao? Không được, để chú gọi điện thoại cho Hoắc Lã Mậu, kêu ông ta mang mấy cảnh sát trong đồn đến để duy trì trật tự.

Khấu Đại Bằng đầu óc đang rối như tơ vò, nên hướng ai báo cáo bây giờ đây, chuyện này phải giải thích như thế nào với các lãnh đạo cho thích hợp?

Đinh Nhị Cẩu lại nhìn qua Tần Nga Hương, người phụ nữ này vẫn còn ở trong phòng, vì thế hắn đi đến bên cạnh Khấu Đại Bằng, nhỏ giọng nói:

– Chú,không thể gọi cho cảnh sát đếnlàm náo loạn thêm, cảnh sát đến đây cũng không giải quyết được vấn đề, với tình hình bây giờ, cháu thấy tai nạn đã xảy ra, lãnh đạo ở trên chưa có ai đến hỏi thăm, chia buồn, mà lại đưa cảnh sát tới, mâu thuẫn của thôn dân với mình sẽ nhanh chóng trở nên gay gắt, chú hiện là lãnh đạo cao nhất ở trấn Lâm Sơn lúc này, nếu xảy ra chuyện,khi cấp trên truy cứu trách nhiệm,thì hậu quả chú gánh hết, chú sẽ bị khép tội là xử trí bất lực!
Đinh Nhị Cẩu phân tích rất là hợp lý, trình độ lý luận khá tốt, xem ra những tờ báo mà hắn từng xem qua,cũng không uổng công ngồi đọc!

– Vậy cháutính xem, nên làm cái gì bây giờ?

Nói xong câu này,Khấu Đại Bằng mồ hôi xuất đầy trên trán, đây đúng là vấn đề hắn lo lắng, tên khốn kiếp Điền Gia Lượng này, đương nhiên là chuồn mất rồi.

– Làm sao bây giờ? Chú cho chủ nhiệm Tần triệu tập tất cả các lãnh đạo hiện còn ở lại thị trấn, cùng nhau ngồi bàn tính, đến lúc đó, có gì cần hình thành nghị quyết thì cũng là do tập thể quyết định, cho dù bí thư Điền trở về, có xảy ra chuyện gì đi nữa, cũng không thể sửa lại nghị quyết được, đó là do tập thể lãnh đạo cùng nhau nhận trách nhiệm mà.

– Haha, thằng nhóc này, nếu không làm quan chức nhà nước thì thật sự đáng tiếc!
Khấu Đại Bằng không phải là không có tâm cơ, chỉ vì lúc này là người trong cuộc, bị sốt ruột, nóng nảy nên đầu óc không sáng suốt mà thôi, Đinh Nhị Cẩu trầm tỉnh là bởi vì hắn là người ngoài cuộc, cho dù trời có sập đi nữa, cũng cùng không có quan hệ gì lớn đến với hắn, nếu nói về trách nhiệm của chủ nhiệm khu vực, thì hắn mới vừa nhận chức không đến một tuần, thì mắc đi lo chuyện bán lê, lúc trở về lại bị viện kiểm sát mang đi, cho nên vấn đề trách nhiệm không đáng kể gì cả, do đóĐinh Nhị Cẩu mới có đầy đủ sựsáng suốtnghĩ kế giùm choKhấu Đại Bằng .

Đinh Nhị Cẩu chỉnh sữa lại quần áo của mình gọn gàng, khập khễnh đi xuống lầu, hướng về cánh cửa lớn của ủy ban bước thẳng đến.

– Bác mở cửa giùm cho cháu đira bên ngoài!

Đinh Nhị Cẩu đưa cho ông lão bảo vệ một điếu thuốc, sau khi nhìn ra sân, đánh giá tình huống bên ngoài, thì mới mở cửa ra.
– Chuyện gì thế này, chủ nhiệm Lưu Hương Lê đâu rồi?

Đinh Nhị Cẩu nghiêm trang hỏi với mọi người, nhưng thật ra không có bao nhiêu người dân trong thôn biết mặt hắn, Đinh Nhị Cẩu mới vừa đến thôn Lê Viên, chỉ ở qua một ngày đã mang theo Lưu Hương Lê đi Thượng Hải tìm mối bán lê rồi.

– Cậu là ai, biến đi, chúng tôi muốn tìm lãnh đạo của thị trấn, chúng tôi chỉ muốn lãnh đạo có một lời giải thích công bằng cho dân trong thôn Lệ Viên, chủ nhiệm thôncủa chúng tôiđi lên huyện, vẫn chưa về!

– Đòi hỏi cái gì thì cứ nói ra? Tôi chính chủ nhiệm khu vực của mọi người ở trong thôn, tôi đã về và đang đứng ở đây này.

Đinh Nhị Cẩu nói.

– Thôn chúng tôi mới chết ba người đàn ông, đều là trụ cột trong gia đình, hôm nay bọn họ chết rồi, vợ con của bọn họsẽ lâm vào cảnh khốn cùng, ở trên thị trấn lâu nay cứ hứa sẽ sửa đường, sửa đường, nhưng đến bây giờ thônLê Viên cũng không có được xếp vào kế hoạch sửa đường ở trên thị trấn, tôi là kế toán trong thôn, năm trước con trai tôi mang vợ nó đi thăm nhà cha vợ, cũng đến ngay cái vực ở hốc núi rơi xuống mất mạng, không trở về nữa, con đường này, nếu hôm nay không có lời hứa tu sữa thỏa đáng, dân trong thônLê Viên một bước cũng không rời khỏi cửa của ủy ban thị trấn đâu!
Một người đàn ông tuổi trung niên nói.

– Con đường này nhất định phải sữa, nhưng cầnphải có sự chuẩn bị, tôi là chủ nhiệm khu vực, mới đến thôn của mọi ngườitên là Đinh Trường Sinh, tất cả mọi người gọi tôi là Đinh Nhị Cẩu cũng được, tôi cũng vừa trở về, sau khi đi tìm mối bán lê cho thôn Lệ Viên, bây giờ mọi người không trở về nhà vận chuyển lê đi bán, bộ trong nhà lê đã bán hết sạch rồi hay sao hả? Tôi cũng biết có ba người mới qua đời vì tai nạn, trời đất bao la rộng lớn, người chết thì thương tâm, đau đớn, nhưng từ thật xa mang đến nơi đây có ích lợi gì, ý của tôi là tốt nhất nhanh mau đem họ trở về nhập thổ vi an đi, tôi sẽ ở lại đây …

Đinh Nhị Cẩu còn chưa nói hết câu, thì thấy Lưu Hương Lê người đầy mồ hôi chen vào đám người, sau khi xem những khuôn mặt nằm trên băng ca, ba người đã chết, Lưu Hương Lê ngồi khóc rống lên.
Đinh Nhị Cẩu trợn mắt há hốc mồm, bước tới gần, dùng bàn tay vỗ vỗ nhẹ nhàng sau lưngLưu Hương Lê trấn tỉnh cô lại, rồi nhỏ giọng khuyên bảo.

– Lúc này lửa cháy sát đít rôì, chị lại khóc ầm lên, chẳng khác gì lửa đang cháy, lại đổ thêm dầu vào sao?

Nhấn Mở Bình Luận