CHƯƠNG 1270 : KHÔNG NÊN CAO HỨNG QUÁ SỚM.
Đối diện người đàn bà này Đinh Nhị Cẩu có cảm giác mình bị cuốn hút, bởi vì vừa nhìn vào cử chỉ của nàng, giống như chỉ là một người đàn bà làm nghề phục vụ trà đạo chiều chuộng nam nhân rất bình thường, nhưng khi cùng nàng tiếp xúc, liền sẽ phát hiện nữ nhân này chẳng những là gợi cảm, mà ở trên người nàng rõ ràng còn có một loại cao quí thanh tao thuần thục không lời nào có thể diễn tả được cảm nhận, mà là như vậy thì chỉ có người đàn bà kinh nghiệm vô cùng phong phú mới có.
Lúc này Hoa Cẩm Thành bước vào, Đường Thiên Hà vẫn còn đang ở bên ngoài hút thuốc, đi lang thang trong tiểu hoa viên.
-Đinh phó cục, cơm nước đã chuẩn bị xong, đừng uống trà nữa, để ăn cơm cho ngon..
Hoa Cẩm Thành nói xong liếc mắt ra hiệu cho Linh Chi.
- Được rồi, vậy thì không uống. À.. ông Đường chạy đi đâu mất rồi?
Đinh Nhị Cẩu lúc này mới nhớ tới Đường Thiên Hà không có trong phòng.
-Hắn ngồi không yên, ở phía sau trong hoa viên đang xem đầu bếp làm thịt đà điểu, lát nữa chúng ta sẽ ăn yến tiệc đà điểu, đầu bếp là từ Giang Đô mời tới.
Hoa Cẩm Thành nói.
-Ừ..cháu cũng muốn đi xem một chút a.
Đinh Nhị Cẩu đứng dậy , nhưng đôi mắt lại liếc nhìn cặp mông núc ních của Linh Chi, Hoa Cẩm Thành nhìn thấy qua cử chỉ của hắn nên rất hài lòng, thẳng Đinh phó cục này cứ như vậy lại ưa thích Linh Chi lớn tuổi hơn hắn nhiều sao?
………………………………………………………………………………………..
Người Châu Á tuy thích ăn , nhưng mục đích ăn cơm thì không phải thuần túy là ăn, mà là thông qua ăn uống để kết nối cảm tình, ăn cơm đồng thời cũng là lúc nói những chuyện tốt khác .
-Chú Hoa, bước tiếp theo là khu đang phát triển nhất định là sẽ phát triển mạnh mẽ đấy, về các phương diện chính sách cũng sẽ có ưu đãi, thế nào…chú có hứng thú đầu tư thử xem không?
Đinh Nhị Cẩu uống một ngụm rượu đỏ, đốt một điếu thuốc rồi hỏi.
-Đinh phó cục, tôi mặc dù có chút tiền, nhưng đều nằm trong bất động sản hết rồi, nếu ngân hàng cho vay, thì tôi có thể đầu tư chỉ là hiện tại bây giờ có hạng mục gì hay ho không ? Đinh phó cục, cậu có hạng mục gì hấp dẫn không vậy?
-Nếu chú có tài sản để thế chấp, chuyện vay tiền cháu có thể giúp chú hoạt động một chút, còn về hạng mục thì trước mắt chỉ có một hạng mục tốt mà thôi, vấn đề phải xem chú chịu quăng ra bao nhiêu tiền.
-Thật à? Đinh phó cục, cậu có biện pháp vay tiền ngân hàng?
Hoa Cẩm Thành hai mắt tỏa sáng
Bây giờ làm kinh doanh không có đơn giản như trước kia, ngân hàng bây giờ rất tinh mắt lọc lõi, trước kia thì chỉ cần có chút quan hệ hoặc là tiền vốn, thì có thể xin chính phủ cấp giấy phép xây dựng, sau đó kiếm một mảnh đất nào đó che mấy cái lều coi như là xây dựng nhà máy rồi, qua vài năm liền xây nhà chia lô bán đi, sau đó lại đi thế chấp cho vay mua đất, lại xây nhà, như vậy không tốn bao nhiêu tiền của mình thì đã có thể kiếm được một số tiền lớn .
Nhưng là bây giờ thì làm vậy không được, trong vòng hai năm mà không dựa theo giấy phép xây dựng thành nhà xưởng, chính phủ sẽ lấy lại, không có gì để thế chấp, ngân hàng không cho vay, cho nên đối với xí nghiệp tư doanh mà nói , đầu tư bỏ vốn đó là một bước đi khá khó khăn .
-Chú cũng không nên cao hứng quá sớm, cháu nói cho vay chỉ có thể là dùng số tiền đó để chú đầu tư thực nghiệp ở bên trong khu phát triển, chứ không phải phải là mang đi xây nhà để bán lại, kiên quyết không thể tham ô, chứ không phải dùng để đầu tư vào bất động sản, phải nói trước để miễn cho đến lúc đó có gì không ổn lại nện vào chú đấy.
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói .
-Đúng vậy .. Đinh phó cục, hiện tại bây giờ đầu tư bất động sản cũng không được khá lắm, tình hình cũng do chính phủ tính kỹ quá, đưa giá cả một mảnh đất rất cao, tôi cũng hết cách rồi, nếu làm thì chỉ có thể chuyển qua xây dựng nhà bán cho người thì mới có lãi, cho nên gốc rễ không có phải tại nhà đầu tư, mà là từ chỗ chính phủ địa phương đó.
Hoa Cẩm Thành bất đắc dĩ nói.CHƯƠNG 1271: CÓ PHẢI LÀ CÁI BẪY.
Bữa tiệc ăn đà điểu khí thế ngất trời, lúc này ở phía sau tiểu hoa viên có hai người, thoạt nhìn chiều cao không sai biệt lắm, từ phía sau lưng nhìn không nhận ra hai người có gì khác biệt, chỉ là nhìn ra đây là hai phụ nữ mà thôi .
Đúng vậy, chính là Kỳ Trúc Vận đang kéo cánh tay Linh Chi.
-Trúc Vận, lúc mẹ vừa đi thì lão già kia nói cái gì với con vậy?
Linh Chi lo lắng hỏi
-Không nói gì, chỉ nói là lão đang gặp phiền toái, chỉ sợ là muốn con rời khỏi nơi đây.
-Rời khỏi? Có nói đi đến nơi nào không?
Linh Chi ngơ ngẩn một chút rồi hỏi.
-Hình như là .. muốn con đi theo người trẻ tuổi kia, mẹ ..mẹ đi theo cùng con đi, đừng sống ở chỗ này nữa.
Kỳ Trúc Vận nói ra .
-Người trẻ tuổi ? Không biết có phải là người trẻ tuổi kia hôm nay đến đây, hình như hắn còn là người của cục công an thành phố?
Linh Chi lập tức kích động, hỏi.
-Vâng, lão còn nói người này có chút bối cảnh, con vẫn chưa có quyết định gì cả…. mẹ .. mẹ thấy như vậy có được không?
Kỳ Trúc Vận hỏi.
-Ai dà… nếu lão đã nói vậy, không đi cùng với con cũng không được, chúng ta không có lựa chọn khác, vốn là mẹ muốn dựa vào lão già này để lật lại bản án của cha con đấy, nhưng bản án đã trôi qua nhiều năm như vậy thì vẫn là kết quả như thế này, mẹ biết thương nhân vẫn là thương nhân, cùng chính phủ thì không thể đối kháng được, cho nên chỉ trông cậy vào Hoa Cẩm Thành cứu cha của con là không có hy vọng.
- Nhưng mà ..con không cho rằng người trẻ tuổi kia có thể tạo được cái tác dụng gì.
Kỳ Trúc Vận nói ra .
-Đi một bước xem một bước đi, chúng ta nếu vĩnh viễn ở trong cái pháo đài này , vĩnh viễn cũng không giúp được cha của con đâu, nếu chính Hoa Cẩm Thành đã nói như vậy, chúng ta cứ dựa theo lời lão nói mà làm, sau khi ra ngoài lại tìm cơ hội hơn nữa, tuy rằng chúng ta ở chỗ này sinh hoạt cũng không tệ, nhưng lão già Hoa Cẩm Thành kia cũng không phải là loại người lương thiện, mẹ thấy xem ánh mắt của lão bắt đầu nhìn con cũng có ý xấu rồi, ở lại lâu nữa, chỉ sợ sẽ gây bất lợi cho con.
Linh Chi lo lắng nói .
-Nhưng con thấy giống như là đồ vật vậy, lão mang con tặng cho người kia thì, nghĩ tới đã cảm thấy buồn nôn rồi, con cùng người kia lại không hề quen biết.
Kỳ Trúc Vận canh cánh trong lòng nói.
-Lão muốn đem con tiễn đưa đưa cho người trẻ tuổi kia, chẳng qua để lấy lòng hắn, những năm qua lão và mẹ không ít lần trao đổi về chuyện của cha con, với năm trăm, sáu trăm triệu triệu góp vốn, cuối cùng chỉ còn lại một mảnh đất cùng với mấy chiếc xe rởm..
Linh Chi vỗ vỗ tay Kỳ Trúc Vận nói ra .
-Vậy làm sao bây giờ, chúng ta thật phải đi?
-Đi thôi .. rời khỏi nơi này, ly khai sự giám sát của Hoa Cẩm Thành, thì những số tiền kia mới có thể qui trở thành tiền mặt, bằng không mà nói, tiền trong tài khoản ngân hàng nước ngoài của chúng ta không có nhiều, chúng ta ở trong nước thì phải khổ cả đời.
Không thể không nói, Đinh Nhị Cẩu nhìn người vẫn có ánh mắt nhất định , hắn nhìn ra được người đàn bà Linh Chi này không tầm thường, đúng là không tầm thường, nàng là phu nhân một nhà giàu như Kỳ Phượng Trúc như vậy, thì làm gì mà có chỉ số thông minh thấp chứ?
-Rời khỏi nơi này, người trẻ tuổi kia làm trong cục công an thành phố, mượn nhờ lực lượng của hắn, tranh thủ có thể liên hệ vơi cha của con, đến lúc đó mẹ sẽ đưa con xuất ngoại, ra nước ngoài trùng tân xây dựng lại công ty, thay hình đổi dạng để sau này đánh ngược trở lại, qua thêm vài năm nữa có thể tìm cách xử lý để cha của con được phóng thích, đây là đường đi lý tưởng nhất, cion hãy nhớ kỹ, chỉ có cha của con mới là người tâm phúc của nhà chúng ta, vì chuyện của cha con, chúng ta làm chuyện gì thì cũng phải đấy, biết không?
Lúc này trong ánh mắt Linh Chi hiện ra một loại khí chất quả quyết sát phạt.
……………………………………………………………………………..
Bởi vì Thạch Aí Quốc yêu cầu Đinh Nhị Cẩu ngày hôm sau tới khu đang phát triển, cho nên sau khi cơm nước xong, Đường Thiên Hà cùng Đinh Nhị Cẩu liền cùng quay trở về nội thành, qua chừng nửa canh giờ, điện thoại của Đinh Nhị Cẩu nhận được một cái tin nhắn ngắn, là do Hoa Cẩm Thành gởi tới, không có những nội dung gì cả , chỉ là một số điện thoại cùng một địa chỉ .
Tuy hôm nay cùng Hoa Cẩm Thành tiếp xúc thoáng qua một chút, cũng trao đổi không ít chuyện , nhưng hắn và Hoa Cẩm Thành vẫn còn chưa tới cái loại trình độ tin cậy, cho nên khi Hoa Cẩm Thành gởi tới cái tin nhắn này , Đinh Nhị Cẩu cũng chỉ là cười khẩy một tiếng, đã không biết là lão có ý tứ gì, cũng không cần tìm tòi kết quả làm gì, đối với hắn mà nói, trong tòa nhà của Hoa Cẩm Thành lưu cho hắn ấn tượng sâu sắc nhất chỉ là người đàn bà trà đạo Linh Chi kia mà thôi, những thứ khác, nói qua cũng đã quên .
-Đinh phó cục, việc hôm nay không cho cậu phiền toái chứ ?
Đường Thiên Hà vừa lái xe vừa nói .
- Ông không hiểu được sao? Đến cùng là việc này như thế nào đây?
Đinh Nhị Cẩu không có trả lời Đường Thiên Hà, mà hỏi ngược lại một câu .
-Tôi tiếp xúc với lão cũng không có nhiều, nhưng theo tôi tìm hiểu, lão này có chút tham tài, thuở ban đầu cũng đã từng làm vài chuyện phạm luật, nhưng sau này khi đã có vốn liếng, cũng hiểu quy củ, chuyện phạm pháp thì không làm nữa, con người cũng tạm được, tính tính cũng không tệ lắm...
Đường Thiên Hà không dám nói tốt cho Hoa Cẩm Thành, chỉ là cho một cái nhìn đánh giá trung tính mà thôi.
-Nhưng tôi cảm thấy người này quá quỷ , lui tới với lão, có một loại cảm giác bị lão lợi dụng, nói thật, hiện tại tôi cũng có cảm giác chuyện lần này không phải đơn giản như vậy, hình như là Hoa Cẩm Thành cố ý đặt ra một cái bẫy, để chúng ta vừa vặn chui vào, bằng không làm gì có chuyện ngày hôm nay xưng huynh gọi đệ, chỉ sợ nếu là không việc, lão làm gì phí lớn tâm tư như thế, cái này gọi là lấy lui làm tiến.
Đinh Nhị Cẩu phân tích nói .
-Ha ha ..Đinh phó cục, Hoa Cẩm Thành làm gì mà dám tính toán như vậy? Chẳng qua có thể chính là vì muốn cài đặt quan hệ với chúng ta ..
Đường Thiên Hà trầm ngâm nói, ông không tin Hoa Cẩm Thành có sâu mưu kế như vậy, một phương diện khác đối với Đinh Nhị Cẩu suy đoán cũng cảm thấy giật mình, tên trẻ tuổi Đinh phó cục này, đừng nhìn thấy hắn không lớn, nhưng cái đầu thì linh quang không phải bình thường a..