CHƯƠNG 1277: BÃO NỔI
Thái độ của Đinh Nhị Cẩu đối với dàn lãnh đạo khu đang phát triển, làm cho Trương Minh Thụy một nhân viên văn phòng bình thường viên giật mình, bởi vì người trẻ tuổi này mới mấy ngày hôm trước giả mạo là thương gia đến khu đang phát triển đầu tư đã vào quan sát bên trong quản ủy hội, không ngờ tên
Tại trong căn phòng họp trên lầu hai kết cấu bằng thép chỉ có hơn 10' ..
-Tốt rồi, Triệu bí thư…tôi đã đưa Đinh chủ nhiệm đến đây, việc còn lại không phải là chuyện của tôi, Đinh chủ nhiệm…tôi đi trước nhé.
Trần Kỳ một khắc cũng không muốn ở lại chỗ này, một là lòng người tại đây đàng bàng hoàng, hai là ông ta cũng cảm thấy những người trong khu đang phát triển này đối với Đinh Nhị Cẩu đã có địch ý, cho nên muốn đi nhanh về, nhiệm vụ mình đã hoàn thành, giờ có phát sinh chuyện gì khác thì cũng không có quan hệ gì đến với mình…
-Trần khoa trưởng, dùng buổi cơm trưa thân mật rồi hãy đi a.
Triệu Hòa Dương thành khẩn nói .
-Ha ha ..Triệu thư ký, nơi này cách thành phố không đến nửa giờ đường xe, tôi chạy về còn kịp cơm trưa ở cơ quan, còn chuyện ăn cơm để dịp khác đi..
-Vậy được rồi, tôi đưa tiễn Trần khoa trưởng..
Đinh Nhị Cẩu và Triệu Hòa Dương cùng với mấy lãnh đạo khác khu khai phát tiễn đưa Trần Kỳ lên xe, thẳng đến khi không nhìn thấy bóng dáng chiếc xe nữa mới quay trở lại văn phòng..
Mọi người quay lại trở lại phòng họp, hào khí đã không còn hài hòa nữa, thỉnh thoảng có người to nhỏ đang nói gì đó, tất cả cũng không có để ý đến Triệu Hòa Dương đang đọc diễn văn bên trên, Đinh Nhị Cẩu liếc nhìn về hướng mấy người đang nói chuyện tương đối lớn, thì phát hiện thấy có vài người đàn bà đang đùa giỡn với nhau. .
-Đinh chủ nhiệm …cậu cũng lên phát biểu vài lời với mọi người đi a.
Triệu Hòa Dương sau khi nói vài lời chào đón Đinh Nhị Cẩu đến nhậm chức, liền lên tiếng chuyển qua cho Đinh Nhị Cẩu
Nhưng Đinh Nhị Cẩu lại nhìn Trần Bình Thái người bị mình thay thế bên cạnh, nói ra:
-Triệu bí thư… về sau tôi công tác tại khu đang phát triển, các đồng chí sẽ còn có cơ hội tôi nói chuyện nhiều, rất nhiều … tốt hơn là để cho đồng chí Trần Bình Thái sắp sửa rời đi khỏi cương vị phát biểu vài câu với mọi người a.
-Ừ, cũng tốt .. lão Trần phát biểu cho mọi người vài câu đi nhé, rồi đến giữa trưa mọi người dùng cơm trưa , cũng là mời khách ng chí Trường Sinh đồ từ xa đến, như thế nào đây?
Trần Bình Thái nghe c Đinh Nhị Cẩu nói như thế, thì đã thấy khó chịu nổi rồi, nhưng khi lão nhìn thoáng qua Triệu Hòa Dương, lại nhìn qua Đinh Nhị Cẩu, nhìn không ra trên mặt của hai người này trong ánh mắt có gì là địch ý, cho nên cũng đành phải cắn răng gật đầu, mất mặt thì mất mặt, dù thế nào ném ra cũng là một lần cuối cùng .
-Đầu tiên đối với đồng chí Đinh Trường Sinh đến khu đang phát triển nhận công tác tôi biểu thị hoan nghênh, cũng là biểu thị ủng hộ sự điều chỉnh của thành phố, nói thật.. những năm quay khu đang phát triển kinh tế đình trệ, tôi cũng có trách nhiệm liên quan, trách nhiệm của tôi thì tôi phải gánh chịu, mong rằng khu đang phát triển càng ngày càng . . .
-Câm miệng lại .. còn nói tiếp thì cút ra ngoài đi..
Đinh Nhị Cẩu đột nhiên quát to , làm cho tất cả mọi người đều nhìn về phía Trần Bình Thái đang đọc diễn văn
Mà ngay cả Triệu Hòa Dương cũng bị Đinh Nhị Cẩu đột nhiên bộc phát cơn nóng giận làm càng hoảng sợ, ông ta cho rằng là Đinh Nhị Cẩu đang quát với Trần Bình Thái, nhưng nhìn theo hướng Trần Bình Thái và phía Đinh Nhị Cẩu, theo ánh mắt Đinh Nhị Cẩu thì mọi người đều thấy được hắn đang nhìn về phía một góc nhỏ, trong góc đang ngồi mấy người đàn bà tầm ba mươi đến bốn mươi tuổi đang kề tai nói nhỏ với nhau, khi nghe hắn la lên mới ngoảnh mặt nhìn lại..
-Từ lúc vừa bước vào gian phòng họp này, kể cả lúc Triệu bí thư đang đọc diễn văn, các người cứ xì xào nói chuyện riêng, ra đây đi…có lời gì muốn nói thì đến phía trước mà nói, mau ra đi..
"Đinh Nhị Cẩu chỉ vào trong góc mấy người đàn bà nói ra .
Đương nhiên không có ai thật sự đám bước ra đến phía trước, còn Đinh Nhị Cẩu cũng chỉ là muốn cảnh cáo mà thôi, đồng thời cũng là hạ mã uy với Trần Bình Thái vùng với Triệu Hòa Dương, để cho công tác của mình có thể nhanh chóng tiến vào quỹ đạo, trước khi xác lập uy tín của mình.
-Trần chủ nhiệm, ông nói tiếp đi..
Đinh Nhị Cẩu quay đầu hướng về Trần Bình Thái mặt đang đỏ bừng nói ra.
-Tôi đã nói xong.
Trần Bình Thái lạnh lùng đáp .
-Vậy thì tốt…tôi chỉ nói vài câu, vốn là hôm nay lần đầu tiên đến khu đang phát triển, tôi không muốn lưu lại cho mọi người một ấn tượng xấu, cũng không muốn mới đến nhiệm sở mới, liền đối với cả mọi người khoa tay múa chân, nhưng do có những người quá vô kỷ luật, làm cho tôi không thể nhịn được nữa , ở chỗ này đầu tiên tôi sẽ lập lại kỷ luật, về sau trong lúc họp, điện thoại phải tắt máy hoặc là trong chế đô yên lặng, không thể quấy nhiễu trong lúc tiến hành cuộc họp, không cho phép thì thầm to nhỏ với nhau, nếu có chuyện gì muốn nói thì đi ra phía trước nói … À… ai quản văn phòng? Anh đi lấy danh sách cán bộ nhân viên khu khai phát để điểm danh, để xem có bao nhiêu người không có tới làm việc.
Đinh Nhị Cẩu chỉ tay về hướng Trương Minh Thụy.
Trương Minh Thụy nghe xong, không chút do dự đứng lên, đi nhanh ra khỏi phòng họp , tốc độ phối hợp vừa đúng, điều này khiến mọi người rất là hoài nghi động cơ của Trương Minh Thụy, bởi vì khi hắn đứng lên đi ra ngoài, cũng không hề nhìn lấy đỉnh đầu lãnh đạo chủ nhiệm phòng làm việc Trần Bình Thái trước đó của hắn.
Thật ra thì từ khi nhìn thấy xuống xe là Đinh Nhị Cẩu, Trương Minh Thụy vẫn đang suy nghĩ về Đinh Nhị Cẩu, đang suy nghĩ đến lợi dụng cơ hội nào để tiếp cận hắn, bởi vì so với những người trong cuộc họp này, thì mình vẫn là đã có chút quan hệ với Đinh Nhị Cẩu trước đó, đây cũng là vốn liếng.
Trương Minh Thụy cũng rất thông minh, thấy Đinh Nhị Cẩu trực tiếp đem nhiệm vụ này giao cho hắn, hắn cho rằng đây là một điềm tốt, nhưng cũng rất nhanh ý thức được , người trẻ tuổi này không phải là dễ lợi dụng .
-Đinh chủ nhiệm .. đây là danh sách.
Trương Minh Thụy đưa danh sách cho Đinh Nhị Cẩu, nhưng Đinh Nhị Cẩu không có nhận, mà là nói một câu nói . .
-Không cần đưa cho tôi….Minh Thụy ..anh cứ điểm danh, ai không có mặt thì ghi nhận lại, để xem là nguyên nhân gì mà không tới cơ quan làm việc.
“ Minh Thụy?..”
Nghe xưng hô gần gủi như vậy, vậy thì Trương Minh Thụy cùng với đồng chí Đinh Trường Sinh này là có mối quan hệ như thế nào? Nhất là Triệu Hòa Dương và Trần Bình Thái ánh mắt nhìn Trương Minh Thụy liền thay đổi, chẳng lẽ gã này đã sớm cùng Đinh Trường Sinh có mối quan hệ gì, chuyện nội bộ trong khu đang phát triển cũng những vấn đề không tiện cho người ngoài biết, nghĩ tới đây Trần Bình Thái nhớ lại mình thông qua Trương Minh Thụy có làm một số việc mà không thể để lộ ra ngoài…