CHƯƠNG 1281 : CHIẾN THUẬT KÉO DÀI.
-Đương nhiên là phải có hứa hẹn với thôn dân, nhưng khu khai phát cứ hứa hẹn lần lữa mãi, dân chúng giờ cũng không tin nữa, cho nên hôm nay trận gây chuyện này, tôi thấy khó mà sắp xếp ổn thỏa, chi bằng báo động với cảnh sát đi a.
Triệu Hòa Dương đưa ra một đề nghị khiến cho Đinh Nhị Cẩu cơ hồ nổi điên lên.
-Báo động? Sợ cảnh sát đến rồi cũng vô dụng, những người này mới lần đầu cùng tôi giao tiếp, lại có cảnh sát đến thì càng thêm phát hỏa, Triệu bí thư, thôi thì đi một bước rồi tính một bước a.
Đinh Nhị Cẩu vô cùng uể oải nói .
-Đinh chủ nhiệm, Triệu bí thư , đại diện thôn dân đã đến phòng họp, bây giờ bắt đầu chưa?
Đúng lúc này Trương Minh Thụy đẩy cửa vào xin chỉ thị .
-Được rồi, sớm hay muộn gì cũng đều là đấu đao, chi bằng sớm đấu một đao cho xong ..
Đinh Nhị Cẩu lúc này nói lời này lộ ra sắc mùi xã hội, hoàn toàn không giống như là một cán bộ chính quyền nói ra.
Nhưng Triệu Hòa Dương cũng không bởi vì những lời nói này mà xem nhẹ Đinh Nhị Cẩu, trái lại ông ta cũng rất muốn biết lát nữa Đinh Nhị Cẩu đến cùng làm như thế nào mà thỏa thuận được với những thôn dân này, Triệu Hòa Dương thì đã hạ quyết tâm, tự mình sớm muộn gì cũng rời khỏi nơi này, cho nên ông sẽ không đúc kết đến chuyện này, sẽ không nói lời nào, cũng không biểu lộ thái độ , chuyện ở khu khai phát này giờ là của ngươi, chính ngươi làm như thế nào đó là chuyện của người, ta chỉ là một người bàng quang đứng ở ngoài nhìn xem.
-Nhanh như vậy đã chọn xong những người đại diện rồi sao? Mười người này có thể đại diện cho toàn bộ những thôn dân phía dưới phải không?
Đinh Nhị Cẩu sau khi ngồi xuống liền không chút khách sáo hỏi.
-Đương nhiên, nếu không thì chúng ta tới nơi này làm gì, cậu trẻ tuổi kia, khi trao đổi phải nói cho rỏ ràng đấy, bằng không chúng ta cũng không đảm đương nổi khi những người bên dưới nổi giận lên đâu.
Một lão đầu lớn tuổi nhất ngậm một tẩu thuốc nói ra .
-À..chào bác, vậy bác họ tên là gì?
-Lương Mãn Độn, bí thư chi bộ thôn Lương.
Lão già ồm ồm nói ra .
-Vậy được rồi … lấy giấy ủy quyền ra đi, để cháu xem tất cả mọi người đã đồng ý như thế nào?
Đinh Nhị Cẩu khẽ vươn tay, hướng phía lão già nói ra .
-Làm gì mà có giấy tờ gì? Chúng tôi đến là muốn tiền, cậu cho là chúng tôi muốn cái gì mà đòi giấy tờ?
Rời khỏi tẩu thuốc lão già vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
-Này bác ơi… có thể phong cách làm việc của cháu cùng với Trần chủ nhiệm trước kia không giống nhau, cháu làm việc là chú ý làm theo luật pháp, cho nên mới nói là lựa chọn những người đại diện để cùng với người của chính quyền trao đổi, vì vậy mọi người phải làm tờ giấy ủy quyền, trong đó ghi rõ ra những quyền lợi hoặc đề nghị đồng ý để những người đại diện đứng ra trao đổi, như vậy khi chúng cháu cùng những người đại diện này nói xong chuyện, đồng ý ký tên để sau này không có thay đổi lại nữa, lúc đó hai bên cứ dựa theo thỏa thuận của những người đại diện đồng ý mà thi hành, bác có hiểu được không vậy?
Đinh Nhị Cẩu nói rất chân thành .
Triệu Hòa Dương và Trương Minh Thụy thiếu chút nữa cười ra thành tiếng, Trần Khánh Long nhìn Đinh Nhị Cẩu biểu diễn , vẻ mặt thờ ơ lạnh nhạt .
Đám thôn dân này thì trợn tròn mắt, bọn họ và bên chính quyền đã thương lượng vô số lần mà vẫn chưa xong, vậy bây giờ mỗi một lần trao đổi thương lượng thì phải làm giấy ủy quyền, đúng là chuyện hài nha, nhưng khi nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu bộ dáng nghiêm trang, thì những người này suy nghĩ lại một chút , cảm thấy Đinh Nhị Cẩu nói cũng đúng là chuyện như thế, trước kia cùng chính quyền đàm không ít lần, nhưng mỗi một lần đến lúc đi ra ngoài thì cũng trống trơn không có chứng cớ gì cả.
-Có phải là chưa có chuẩn bị xong phải không?
Đinh Nhị Cẩu đưa bút đặt ở trên mặt bàn hỏi.
-Đinh chủ nhiệm, chúng tôi đúng là chưa có nghĩ đến chuyện này, chờ một chốc để chúng tôi thương lượng làm giấy ủy quyền
-Cũng được… Minh Thụy ..anh dùng máy tính khởi thảo tờ giấy ủy quyền, in ra để cho tất cả mọi người ký tên vào.
Đinh Nhị Cẩu rất thông tình đạt lý nói ra .
Trương Minh Văn Thụy tại trong phòng làm việc của mình chuẩn bị đánh máy trên Laptop, rất nhanh hỏi:
-Đinh chủ nhiệm, phạm vi trao quyền trong giấy ủy quyền thì ghi như thế nào?
- Ừ, cứ ghi ủy quyền toàn quyền, toàn bộ thôn dân ủy thác cho những người đại diện, cùng quản ủy hội khu đang phát triển đàm phán bất cứ vấn đề gì cũng đều được sự tán thành của thôn dân thông qua những người đại diện.
Đinh Nhị Cẩu nói ra , Trương Minh Thụy đánh máy, sau một hồi liền in ra.
-Bác Lương .. xem trước một chút, sau đó cầm tờ ủy thác này xuống dưới để mọi người đều ký tên, sau đó chúng ta sẽ bàn lại, như thế nào đây?
Đinh Nhị Cẩu nói ra với Lương Mãn Độn.
Kỳ thật, nói chuyện gì, thương lượng trao đổi như thế nào, Đinh Nhị Cẩu cũng không nắm chắc, hắn chỉ có thể là áp dụng biện pháp như vậy để kéo dài thời gian, Lương Mãn Độn cầm tờ ủy quyền xem qua, rồi không nói gì, đưa cho tên thanh niên đứng bên cạnh cầm xuống phía dưới .
Dựa theo ý của Đinh Nhị Cẩu, lừa gạt kéo dài như vậy cũng không phải là một biện pháp, còn không bằng cùng những thôn dân này ngồi xuống trao đổi một chút, ít nhất mọi người cũng thấy là một thái độ tích cực giải quyết vấn đề, nhưng do người tiền nhiệm lâu nay vẫn luôn là lừa gạt bọn họ, khiến cho tạo thành nan đề cho Đinh Nhị Cẩu, thật ra thì hắn muốn đem tình huống thực tế của khu khai phát nói cùng mọi người, rồi sẽ nghiên cứu biện pháp .
Bất ngờ lúc này dưới sân lại rối loạn tùng phèo, không phải là bởi vì cái gì khác , mà là vì về nội dung trao quyền cho đại diện trong tờ quyền, Đinh Nhị Cẩu đã nói rất rõ ràng, phạm vi là toàn quyền trao quyền ủy thác cho người đại diện, bất cứ điều gì khi mười người đại diện ở trong phòng quyết định như thế nào, những người ở phía ngoài sau khi ký tên thì phải đồng ý.
Có không ít người không chịu ký vào tờ ủy thác này, bởi là vì sao? Bởi vì bọn họ không có tin tuyệt đối vào Lương Mãn Độn, trong diện tích di dời và trưng thu thì ngày trước Lương Mãn Độn cùng với chính quyền hợp tác, đương nhiên trong sự hợp tác thì ông ta đã nhận được không ít chỗ tốt, giao dịch như thế nào thì thôn dân không biết, cho nên bây giờ bọn họ suy đoán là Lương Mãn Độn cũng sẽ đem bọn họ lừa gạt, bởi vì bọn họ đều biết giá cả trên thực tế khi di dời cũng không có nhiều như vậy, đây mới là nguyên nhân nông dân trong sân không hề tin tưởng Lương Mãn Độn.
Lương Mãn Độn lần này tích cực đảm nhiệm làm đại diện đàm phán ở bên trong, nhưng vừa đi vào, lại xảy ra việc làm giấy ủy quyền, điều này khiến thôn dân cảm thấy hoài nghi, cho nên kiên quyết không ký tên .
-Bác Lương à, nếu vẫn chưa được, hôm nay mọi người về trước đi, chờ trong nội bộ mọi người thống nhất rồi, chúng ta sẽ trao đổi bàn lại, dù sao cháu cũng mới đến, có chạy đi đâu cũng không được, vậy được không?
Đinh Nhị Cẩu thở dài một hơi, chỉ cần là giữa thôn dân có mâu thuẫn, như vậy nhiệt độ áp lực đối với khu khai phát tất có thể giảm xuống một chút…