CHƯƠNG 1306: GỪNG CÀNG GIÀ THÌ CÀNG CAY.
-Theo lời của cháu, giống như đối với Hồ Châu thì cháu rất yêu quí bảo vệ a, cháu là người Hồ Châu phải không ?
Tạ Cửu Lĩnh cười nói .
-Dạ không phải , cháu là người Bạch Sơn, hiện tại đang công tác tại Hồ Châu, trước mặt ông chủ lớn như bác, đương nhiên cháu muốn thay mặt Hồ Châu nói chuyện, nói không chừng ngày nào đó bác sẽ đến Hồ Châu đầu tư thì sao..
Đinh Nhị Cẩu cười nói, cái này có thể nói là dù như thế nào thì cũng không rời mục dích chính ah.
Tạ Cửu Lĩnh lại gật đầu, tên tiểu tử này nói chuyện rất thực tế, không quanh co lòng vòng, chỉ có điều là có chút quá trực tiếp lộ liễu..
-Tiểu Đinh ..bác thấy tuổi của cháu, chắc cũng vừa tốt nghiệp xong, tại sao lại có thể quen biết với Phương Quỳnh nhà của bác vậy?
Tạ Cửu Lĩnh bắt đầu đề ra nghi vấn với Đinh Nhị Cẩu rồi, ông rất muốn biết, một tên tiểu thí hài như thế này làm sao lại cùng con gái mình có dính líu quan hệ, Tạ Phương Quỳnh đã hơn ba mươi tuổi, tiểu tử này thoạt nhìn bất quá chỉ tầm hai mươi ngoi đầu lên mà thôi.
-Cháu không phải vừa tốt nghiệp, mà tiếp cận công tác năm năm rồi, lúc công tác tại Bạch Sơn thì nhận biết Tạ Phương Quỳnh, chị ấy khi đó đầu tư cái nhà hàng tại thôn Lê Viên của trấn Lâm Sơn, cháu cũng ở đấy, lúc ấy cháu đang làm chủ nhiệm kiêm bí thư của khu thôn Lê Viên, cho nên xem như là cùng chị Tạ quen biết đã qua bốn, năm năm rồi.
Đinh Nhị Cẩu vừa nghĩ vừa nói .
-Nhận thức bốn, năm năm rồi hả? Sao không nghe Phương Quỳnh đề cập qua cháu?
Tạ Cửu Lĩnh gương mặt hoài nghi, nhưng nhìn tiểu tử trước mắt này, cũng không giống là đang nói bậy .. .
-Chủ tịch, cháu và chị Tạ bình thường đều là liên lạc qua điện thoại …
-À… vừa rồi cháu nói đang công tác tại Hồ Châu, là nhân viên chính phủ sao?
-Vâng, cháu vừa mới đến khu đang phát triển thành phố Hồ Châu nhận công làm chủ nhiệm, lần này tới Kinh Sơn, còn có một ý muốn mời chị Tạ Phương Quỳnh đến Hồ Châu khảo sát nhìn xem, thấy có khả năng hợp tác hay không ? Lúc trước tại Bạch Sơn chúng cháu hợp tác rất là vui vẻ, kể cả xưởng dược cùng với trang trại trồng việt quất, giờ cứ coi như là bạn cũ hợp tác.
Đinh Nhị Cẩu không nhanh không chậm nói .
-Há… thật sự là anh hùng xuất thiếu niên a, còn trẻ như vậy mà đã lên làm chủ nhiệm khu khai phát, vậy trước kia cháu công tác…
-Trước khi cháu làm phó cục trưởng tại cục công an thành phố Hồ Châu, cho nên nếu bác lần này có đến thành phố Hồ Châu, cháu dám cam đoan không ai dám đụng vào bác hết , hiện tại trị an cũng đã từng bước rất ổn định, giờ thì chỉ còn những mối tai hoạ ngầm, nhưng sắp tới cũng phải toàn bộ tiêu trừ mới thôi.
Đinh Nhị Cẩu khi nói xong lời này bá khí mười phần, hơn nữa lộ ra rất tự tin.
-Ừ…bác tin tưởng lời của cháu nói, tiểu Cố ..cháu đi báo cho Phương Quỳnh biết, trưa nay ăn cơm chung, chúng ta chiêu đãi Tiểu Đinh một chút, bác cùng Tiểu Đinh nói chuyện rất là hợp ý.
Tạ Cửu Lĩnh không phải là Tạ Phương Quỳnh, từ trên người của Đinh Nhị Cẩu, ông thấy được vấn đề buôn bán mấu chốt .
Nguyên nhân là đúng như Đinh Nhị Cẩu nói, Kinh Sơn đã không còn thích hợp cho sắt thép Tạ thị phát triển trong tương lai nữa, không có nguyên nhân nào khác, bởi vì quặng sắt núi Kinh Sơn đã đào gần hết rồi, quặng sắt này đào đã ba mươi năm, đó cũng là món tiền đầu tiên của Tạ gia cất bước có được lúc ban đầu để sau này cường tráng mạnh mẽ như ngày hôm nay, có thể nói quặng sắt Kinh Sơn có công lao hãn mã, nhưng rất hiển nhiên, nếu như bước tiếp theo Tạ gia vẫn là bám trụ tại Kinh Sơn thì chắc chắn phải chết, bởi vì tình huống giao thông ở đây vốn đã trở thành một cái bẫy làm chết Tạ thị sắt thép..
Cố Hiểu Thiến liền đi ra ngoài, kế tiếp trong một tiếng đồng hồ sau đó, Đinh Nhị Cẩu rõ ràng cùng Tạ Cửu Lĩnh trao đổi về tình trạng ngành sắt thép trong nước một cách say mê, mà về vấn đề này, mới trước đây Đinh Nhị Cẩu dốt đặc cán mai, nên phải thông qua tài liệu từ phòng làm việc đưa đến, lúc trên đường nghiên cứu tham khảo về ngành thép của trong nước cùng với các đề xuất mong đợi chuyển hình từ chính phủ, những lời này Đinh Nhị Cẩu vốn đã nói với Tạ Phương Quỳnh vừa rồi, nhưng Tạ Phương Quỳnh thì căn bản nghe không vào tai, bởi vì nàng đối với Đinh Nhị Cẩu rất biết, biết rõ lai lịch của hắn cùng với hắn đang muốn làm gì, còn Tạ Cửu Lĩnh thì không biết, Tạ Cửu Lĩnh tuy cũng biết tình hình thị trường sắt thép, nhưng không có hệ thống lại phản ứng mong đợi của ngành thép đối với chính sách của nhà nước cùng với tích lũy tin tức, hòa cùng một chỗ phân tích qua, ông có cảm giác Đinh Nhị Cẩu tên tiểu tử này rất hiểu về việc quản lý, trách không được hắn được đưa đến làm chủ nhiệm khu khai phát..
Trước đây ông không có cùng Đinh Nhị Cẩu gặp mặt, nhưng ông giống như Tạ Phương Quỳnh, là người có kinh nghiệm nhìn người, Đinh Nhị Cẩu tuổi còn trẻ mà đã có vị trí cao như vậy, về một phương diện có thể là hắn có năng lực xuất chúng, nhưng đây không phải nguyên nhân chủ yếu.
Nguyên nhân chủ yếu là ai đang ở đằng sau ủng hộ hắn, lúc trước là phó cục trưởng cục công an, hiện tại bây giờ lại là người đứng đầu hành chính của khu đang phát triển, như vậy đằng sau lưng hắn nếu không phải là bí thư thành ủy, thì cũng phải là chủ tịch thành phố, còn những người khác thì không có có năng lực như thế.
Đến từng tuổi này nên Tạ Cửu Lĩnh biết, làm một tư nhân kinh doanh sản xuất, nếu như sau lưng không có người của chính phủ ủng hộ, thì cuối cùng chỉ có hai cái kết quả, một là chết đói, hai là bị chèn ép đến chết.
.