CHƯƠNG 116: ĐẠO LÝ CẦN CÓ KHI LÀM CON NGƯỜI.
Chỉ trong chốc lát, trị an Lưu Tam, kế toán Vương Đại Sơn, phó chi bộ đảng Lưu Nhị Ngưu, chủ nhiệm phụ nữ Đàm Quế Hoa lục tục đã đến ủy ban thôn.
– Trên thị trấn tuy rằng đang khó khăn về tiền bạc, nhưng dưới sự kiên trì của chủ nhiệm Đinh, vẫn quyết định xuất ra ba mươi vạn nguyên cho thôn Lê Viên chúng ta sửa đường, hiện tại tiền đã chuyển tới trong tài khoản rồi, kế tiếp là vấn đề sửa đường, ban đầu là tôi nghĩ đến sửa lại con đường dân thôn thường đi thị trấn, nhưng chủ nhiệm Đinh nói, nếu sửa sang con đường đó xong, thôn Lê Viên vĩnh viễn cũng không được làm ăn khấm khá hơn vì giao thương với bên ngoài cũng không thay đổi, bởi vì như vậy, chúng ta sẽ sửa con đường từ khe suối sâu đi qua núi lớn, về phần, như thế nào tu sửa, chủ nhiệm Đinh giải thích một chút cho mọi người nghe đi!
Lưu Hương Lê trải qua vài năm làm chủ nhiệm thôn, nói tới nói lui rất là có nghề,vừa nói vừa lên tiếng đưa lãnh đạo ra, để nhấn mạnh sự tin tưởng của dân thôn
– Vừa rồi chủ nhiệm Lưu nói đến chuyện sửa đường là do tôicó ý kiến cá nhân như vậy, nhưng chân chính cùng nhau nhất trí sửa con đường mới qua núi, tư cách vẫn chính là tất cả dân trong thônLê Viên, vì bán lê kiếm sống, đànhliều mạng đi trên con đường nguy hiểm, đây là cái gì, đó là một bi kịch, tôi cũng biết trong nhà nếu như không có người trụ cột thìcảm giác thấm thía như thế nào, năm kia tại thôn Bàng Tử Dụcđất đá lũ lụt trôi, ba mẹ của tôi đều bị cuốn mất, lúc ấy tôi cũng vậy, không muốn sống nữa, nhưng đâu còn cách nào khác, người chết không có thể sống lại, người sống còn phải đi ăn cơm, cuộc sống vôn là như thế!
Trước đó, không có ai để mắt đếnĐinh Nhị Cẩu trẻ tuổi như một học sinh trung học, ai cũng đều nghĩ đến lãnh đạo thị trấn đều điên hết rồi, khi đưa Đinh Nhị Cẩu đến làm chủ nhiệm.
Nhưng thằng nhóc này đến nơi đây, không đến hai ngày liền mang chủ nhiệm Lưu đi Thượng Hải, mới đầu mọi người đều dự đoán chủ nhiệm thôn mình cùng vớigã nhóc công tử bộtcùng nhau bỏ trốn đi rồi, nhưng khibọn họ quay trở lại, giúp bán được ba mươi vạn cân lê, lúc nàymọi người thay đổi cách nhìn, về sau người trong thôn kéo đến ủy ban thị trấn la ầm lên về vụ chết người, chủ nhiệm Đinh ở trước mặt lãnh đạo nói chuyện như thế nào, ông lão Trần Tuệ sau khi trở về, đã kể lại cho mọi người nghe, ai cũng biết….
Giờ lại nghe đến chủ nhiệm Đinh hoàn cảnh trong nhà cũng khổ cực, tuổi trẻ mà đã không còn cha mẹ, trong lòng sự kỳ thị với Đinh Nhị Cẩu sớm đã biến mất, đã vậy còn thật lòng bội phục hắn.
– Theo tính toán của tôi là nương cơ hội làm đường lần này, làm con đường mới qua núi lớn, không có chỉnh sửa con đường kia, làm xong sẽ kết nối thôn Lê Viên với quốc lộ 220, khi đó từ thônLê Viên đi tỉnh thành không quá đến ba tiếng đồng hồ, hiện tại nhiều địa phương cũng đang làm du lịch kết hơọ với đặc sản vườn trái, , thôn Lê Viên chúng tacó hơn vạn mẫu cây lê, đến lúc đó muốn làm cái cái gì cũng được, vì bán lê cũng dễ dàng hơn nhiều, mọi người thấy có đúng không?
Đinh Nhị Cẩu nói có sức thuyết phục rất cao, nhưng khi mọi người vừa nghĩ tới chủ nhiệm Hà Kiến Bình chết thảm cũng vì muốn làm con đường qua núi lớn đó, mọi người bỗng thấy chồn chân.
– Chủ nhiệm Đinh, chúng tôi đều biết anh nói đúng, nhưng sửa con đường này sẽ tốn hết bao nhiêu tiền? Với lại chúng ta cũng không có máý móc thiết bị, nếu chỉ dựa vào sức người khuân vác, thì biết đến bao giờ mới làm xong?
Phó bí thư thônLưu Nhị Ngưu hỏi.
– Phó bí thư Nhị Ngưu hỏi những câu này đúng là chủ yếu, đây cũng là chuyện kế tiếp tôi muốn nói đấy, thị trấn cho ba mươi vạn nguyên, chúng ta chia ra làm ba phần, chúng ta đã có hai chiếc xe cẩu nâng , dùng mười vạn nguyên mua dầu ma-dút để xe hoạt động, tôisẽ đi đếnthành phố Bạch Sơn tìm xem bằng hữu, nhờ họ thuê thếm một số thiết bị máy móc, tiền thuê tạm thời dự định hết mười vạn nguyên, còn dư lại mười vạn nguyên, tôi muốn thành lập một công ty nhỏ, nghe nói thôn Lê Viên,thợ xẻ đá cũng không ít, hơn nữa phần đôngngười tuổi trẻ cũng không thích ra ngoài làm công, chúng ta đem lực lượng này nhân thu dụng vào công ty, thông qua việc chúng ta làm đường, tích lũy kinh nghiệm, đến lúc con đường của chúng ta sửa xong, trong công ty này, người của chúng ta, cũng đều trở thành thuần thục công việc làm đường, có thể đi ra nhận thầu làm đường từ những nơi khác.
Lần trước sửa đường sở dĩ chậm chạm, là bởi vì thuốc nổ thiếu thốn, lần này khác trước, chúng ta sẽ có thuốc nổ đầy đủ, cho nên có thể sử dụng thuốc nổ phá đá ngay tại chỗ, cũng không cần nhiều nhân công với máy móc lắm đâu
– Nhưng cái công ty này sẽ thuộc về của ai?
Chủ nhiệm phụ nữ Đàm Quế Hoa thận trọng hỏi, cô sở dĩ hỏi như vậy, đơn giản là chồng cô chính là người nổi danh ở thôn Lê Viên là chuyên gia đánh thuốc nổ, chẳng qua là hàng năm đều ở bên ngoài làm công cho người khác mà thôi.
– Hì.. cái công ty này đương nhiên thuộc về thôn Lê Viên đấy, chủ nhiệm Lưu Hương Lê sẽ đảm nhận chức giám đốc sau này, người của công ty cũng là mọi người của thôn Lê Viên !
Nghe Đinh Nhị Cẩu nói như vậy, mọi người liền tích cực hẳn lên, cái công ty này tuy rằng chưa có thành lập, nhưng Đinh Nhị Cẩu vẽ ra cảnh tượng thật sự là quá tốt đẹp, nếu thông được con đường tiếp giáp với quốc lộ 220, về sau trẻ em đến trường cũng có thể trực tiếp đi học ở tỉnh thành cũng dễ dàng, mọi người đều đồng thuận với ý củaĐinh Nhị Cẩu nói.
Lưu Hương Lê đứng ở bên cạnh cẩn thận quan sátĐinh Nhị Cẩu nhất cử nhất động, chăm chú nghe từng lời hắn nói, cô phát hiện thằng nhóc này trên thân thểtràn đầy sự thu hút của người đàn ông, khi hắn mới đến, chính mình thật sự là thất vọng ngập trời, đối mặt với người cả thôn chỉ trích, cô thật muốn đá chết hắn.
Nhưng khi lê tuy rằng còn chưa có bán xong, thì cô đã nhét ƈôи ŧɦịŧ của hắn vào huyệŧ của mình rồi, một sự sướng khoái vô cùng tận đeo bám lấy cơ thể của cô, bây giờ thì việc sửa đường trọng đại như vậy, cũng có khả năng thực hiện được, cô âm thầm thừa nhận, Đinh Nhị Cẩu mang đến cho cô quá nhiều kinh hỉ cùng với cảm giác thỏa mãn tính dục của người đàn bà cô đơn thèm khát, dù chỉ trong giây lát mơ hồ, nhưng cũng là lần đầu tiên cô mới có cảm giác được cái huyệŧ của mình chính thức được một cây ƈôи ŧɦịŧ rất to, khi nó nhồi nhét vào bên trong huyệŧ, làm căng phồng thành thịt non bên trong như nứt vỡ ra, thì cơn sướng khoái ập đến làm mình như muốn chết đi, tuy rằng cô cũng biết, Đinh Nhị Cẩu hòa với cô Dương quan hệ tuyệt đối không bình thường, có thể là quan hệ nam nữ hoan ái, nhưng đó là đạo lý cần có khi làm con người, bây giờ, cô giống như phát hiện người đàn ông trẻ tuổi này có thể mang đến cô một niềm hy vọng mới.
Vừa suy nghĩ đến đây, cô lại thầm than:
– Ui trời! Bên dưới lại ẩm ướt ngứa ngáy khó chịu rồi…