CHƯƠNG 1358 : KHÔNG BƯNG BÍT ĐƯỢC.
Cuối cùng thì chuyện của Hạ Phi tại thành phố Bạch Sơn không bưng bít được, đầu tiên là bí thư kỷ ủy tỉnh Trung Nam- Lí Thiết Cương gọi cho bí thư thành ủy Bạch Sơn - Đường Bính Khôn, hỏi rốt cuộc đây là chuyện gì đang xảy ra ? .
-Lý bí thư, chuyện này tôi cũng đang điều tra, tạm thời còn chưa có điều tra ra kết quả, nhưng tôi tin rằng rất nhanh sẽ có kết quả đấy, tôi đã kêu đồng chí Hạ Minh Tuyên đến, đang điều tra.
Đường Bính Khôn nhận được điện thoại của Lí Thiết Cương về sau, gương mặt xạm đen lại .
Điện thoại của Lí Thiết Cương khiến cho Đường Bính Khôn xuất mồ hôi lạnh, người nào không biết Lí Thiết Cương chính là Diêm Vương mặt lạnh của tỉnh Trung Nam , quan viên lớn nhỏ tỉnh Trung Nam không có ai mà không sợ ông ta , người này thực tế cho tới bây giờ không để cho người ta nắm lấy được bất cứ nhược điểm gì, làm việc cẩn thận, để cho quan viên tỉnh Trung Nam tim hồi hộp chính là người này không có theo bất kỳ bang phái nào, tuy nói như vậy có chút quá tuyệt đối, nhưng cùng lắm thì cũng chỉ là quan hệ công tác với bí thư tỉnh và chủ tịch tỉnh, ngoài ra không kết giao bừa bộn với ai khác..
- Đồng chí Bính Khôn, hiện tại chúng ta có một số cán bộ đều thích để con cái của mình thừa hưởng kế nghiệp của cha, đem con cái của mình sắp xếp đến trong đội ngũ viên chức, chuyện này không có vấn đề gì, ở một mức độ nào đó tôi cho rằng, chỉ muốn đồng chí của chúng ta đi đầu để cho con cái làm gương tốt , con cái tiếp tục vì nhân dân phục vụ, tôi cũng là tán thành, nhưng lại có một số việc lại đi lệch đường, chuyện này chắc ông hiểu chứ?
Lí Thiết Cương không có nói rõ ra chính là Hạ Minh Tuyên, đây là còn lưu lại mặt mũi cho Đường Bính Khôn.
-Lý bí thư …. ông nói rất đúng , bây giờ đích xác là có tồn tại hiện tượng như vậy, thành phố Bạch Sơn cũng có, chúng tôi cũng đang bám theo chuyện này.
Đường Bính Khôn còn có thể nói cái gì bây giờ, ngươi nói cái gì thì ta liền theo cái ngươi nói chứ sao…
-Ừ, rất tốt … đã qua năm chúng ta vẫn thi tuyển công chức trên tỉnh, À..đúng rồi , Hạ Phi này như thế nào mà vào làm viên chức nhà nước vậy? Thi tuyển đậu sao?
Đang lúc Đường Bính Khôn nhẹ nhàng thở ra, trước muốn chuyện qua loa cho xong với Lí Thiết Cương, không ngờ tới vị bí thư ban kỷ luật thanh tra giảo hoạt này thình lình hỏi một câu như vậy.
-Vấn đề này… Lý bí thư .. tôi cũng không rõ, tôi lập tức điều tra ..chuyện này nhất định sẽ điều tra rõ, xong rồi tôi tự mình đi lên tỉnh báo cáo với Lý bí thư.
-Ha ha … cũng không cần đâu, đồng chí Bính Khôn, chuyện này ông nhất định phải xử lý tốt, tôi đây cũng là báo trước cho ông một tiếng đấy, nếu La bí thư tìm ông nói chuyện, thì không có thoải mái như vậy đâu, tốt nhất là ông chuẩn bị tư tưởng trước đi a.
Nói xong Lí Thiết Cương liền cúp điện thoại .
Đường Bính Khôn đem điện thoại để lên bàn xong, một cái vỗ mạnh vào trên bàn công tác, làm thư ký ở phòng ngoài sợ hết hồn .
-Đường bí thư .. có cần gì . . .
Thư ký thận trọng bước vào nói
-Gọi điện thoại báo cho Hạ Minh Tuyên lập tức tới ngay đây, càng nhanh càng tốt.
Đường Bính Khôn nói xong , đem cà vạt của mình nới lỏng lại xiết .
Hạ Minh Tuyên biết rõ, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ lòi ra, tuy hết sức muốn che đậy, nhưng cuối cùng vẫn là không bưng bít được, hơn nữa lửa này còn đốt tới trên đầu mình, vừa rồi Lâm Xuân Hiểu đã gọi điện thoại cho ông rồi, nói là có mấy phóng viên đã đến thành phố Bạch Sơn, hơn nữa huyện Hải Dương cũng đang chuẩn bị thành lập tổ điều tra, chuyện Hạ Phi phải giải quyết dứt điểm, bằng không còn có nhiều người liên can vào.
-Lão Hạ … vừa rồi Lý bí thư kỷ ủy tỉnh gọi điện thoại hỏi đến chuyện này, lão nói đi làm sao bây giờ, đã vậy còn đã hỏi tới việc Hạ Phi làm thế nào mà vào đội ngũ viên chức nhà nước, lão giải thích thế nào … không phải là tôi từng nói với lão...lão cái gì cũng tốt, chỉ có cái là quá bao che cho con cháu rồi, chuyện của Hạ Phi ông tự liệu đi ah.
Hạ Minh Tuyên vừa vào cửa, chưa kịp nói một câu, đã bị Đường Bính Khôn trách móc một trận
Tuy Hạ Minh Tuyên rất tức giận, nhưng chuyện này là của mình, nếu giải quyết còn phải dựa vào Đường Bính Khôn, cho nên không thể không kéo xuống mặt mo của mình nói mềm mỏng với Đường Bính Khôn.
-Đường bí thư… là do tôi dạy bảo vô phương, nhưng việc này giờ đã xảy ra, dù sao cũng phải nghĩ đến biện pháp giải quyết, hiện tại cũng không phải là lúc nổi giận, Lâm Xuân Hiểu gọi điện thoại tới, nói là có phóng viên đến thành phố Bạch Sơn đến rồi, tôi trước mắt là phải tránh một chút a.
-Lão muốn tránh mặt? Còn chuyện Hạ Phi thì giải quyết như thế nào đây, đúng rồi, Hạ Phi đâu?
Đường Bính Khôn hỏi.
-Um… Hạ Phi tôi đã để cho hắn quay trở lại, huyện Hải Dương đang lập tổ điều tra điều tra, tôi nghĩ chuyện này rất nhanh sẽ có kết quả a.
Hạ Minh Tuyên uể oải nói ra .
-Tốt rồi .. chuyện này lão trước tránh một chút đi…Ai.. lão Hạ .. chuyện này lão phải chấp nhận giáo huấn, chức vụ của Hạ Phi là giữ không được nữa rồi, lão phải có chuẩn bị tư tưởng .
-Ai …Đường bí thư , công tác Hạ Phi có thể tìm cách được không ? Hắn chính trị tiền đồ cũng chưa có, có thể giữ lại biên chế, về sau . . .
- Tôi đã nói mà làm sao lão không rõ đây chứ, nếu như không quyết liệt xử lý chuyện của Hạ Phi, thì cái mũ trên đầu của lão cũng bị lấy xuống đấy, lão muốn cho ánh mắt tất cả mọi người đều chú ý đến trên đầu của lão sao ? Đến lúc đó làm sao lão xử lý, chỉ cần có thể đi qua cửa ải này, chyện của Hạ Phi tính sau không được à?
Thật sự là quá quan tâm thì sẽ bị loạn, Hạ Minh Tuyên lúc này đầu óc có chút mất trật tự, co chút điểm nặng nhẹ như vậy mà cũng không phân rõ.
……………………………………………………………………………………………..
-Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì nữa?
-Bí thư thành ủy Đường Bính Khôn gọi điện thoại tới, bảo là chị lập tức trả lời điện thoại, giống như là có chuyện rất gấp.
La Hương Nguyệt đi theo sau lưng Lâm Xuân Hiểu, bước nhanh hướng văn phòng đi đến .
-Có phải là trên thành phố Bạch Sơn đã xảy ra chuyện?
Lâm Xuân Hiểu thầm nói .
La Hương Nguyệt không có lên tiếng, đúng lúc này thật là không có cái gì có thể nó , chẳng ai ngờ rằng chuyện này lại náo lớn như vậy, hơn nữa nếu quả thật như Lâm Xuân Hiểu nói, chuyện này hắc thủ sau màn chính là Đinh Trường Sinh, thì hắn quả thật là đáng sợ, trước kia thật đúng là không nhìn ra tiểu gia hỏa cười híp mắt này lại có lòng dạ độc ác như vậy, ra tay không nể mặt mũi ai cả .
-Đường bí thư, tôi là Lâm Xuân Hiểu đây ..xin hỏi . .
Lâm Xuân Hiểu trong lòng cũng thấp thỏm không yên, nhưng hết cách rồi, vô luận dù nói như thế nào nàng hiện tại vẫn là người đứng đầu của huyện Hải Dương, trách nhiệm đảm đương vẫn phải có.