CHƯƠNG 1389: TÌNH ĐỊCH.
Tần Chấn Bang bó tay, không nói gì thêm, Tần Mặc càng là đối với thằng gia hỏa không biết trời cao đất rộng này cũng bó tay rồi, có bao nhiêu người mong muốn mượn nhờ lực cha của mình để nhận thức làm quen những nha nội trong kinh thành, mặc dù không phải là mỗi cấp bậc đều có tác dụng, nhưng cỡ nhân vật như Đinh Trường Sinh, chỉ cần thượng diện có người phát ra chỉ một câu nói đồng ý gặp hắn, thì đường thăng thiên của Đinh Trường Sinh sẽ thông thuận rất nhiều, chứ không giống như bây giờ, chỉ có treo cổ trên một thân cây là Thạch Ai Quốc này.
Đinh Trường Sinh cũng sắp xếp một gian phòng ở Điếu Ngư đảo, nơi này chính là nơi hắn và Trịnh Tiểu Ngải lần đầu tiên phát sinh quan hệ..
-Đinh chủ nhiệm, gọi món ăn có dựa theo trên tiêu chuẩn nào không ạ?
Phục vụ viên thấy là Đinh chủ nhiệm, rất khiêm cung hỏi.
-Ừ.. hôm nay mời là khách quý, để cho bếp trưởng tự mình làm, vẫn là như cũ đi, phần ăn dành cho ba người nhé..
-Vâng.. ,tôi đây đi ngay an bài.
Phục vụ viên ngâm vào bình trà ngon, rót cho mỗi người một chén, sau đó lui ra bên ngoài .
-Nhìn không ra, chắc là anh thường xuyên tới nơi này tiêu phí? Nơi này tiêu phí không thấp a.
Tần Mặc lành lạnh hỏi.
-Không thường đến, nhưng có đôi khi đành mất mặt phải đến, cô Tần có phải hay là thấy phục vụ viên đối với tôi rất quen thuộc nên liền kết luận tôi là khách quen của nơi này?
-Vậy nếu là anh thì nghĩ sao?
Tần Mặc không lạnh không nóng nói ra .
-Ha ha….cô Tần phải hiểu được tình hình thực tế, nơi này là nơi nghỉ ngơi an dưỡng tốt nhất của Hồ Châu, mà trong này phục vụ viên phải có bổn sự, đó chính là nhận thức, cô chỉ cần tới đây một lần, họ biết rõ cô dùng món gì, họ tên của người nào, đảm bảo là khi cô quay trở lại họ có thể nhận ra, cho nếu cô không tin, ngày mai cứ thử một chút đi , chỉ cần cô còn ở gian phòng này, khẳng định là phục vụ viên sẽ nhận thức ra cô.
Đinh Trường Sinh nói .
Kỳ thật đây thật là nói xạo, tại đây phục vụ viên sở dĩ nhận biết hắn, thật đúng là hắn đến nơi đây không chỉ một lần, hơn nữa mỗi lần hắn tới đều đến gian phòng ở Điếu Ngư đảo này, nhưng nếu hắn nói thật thì đúng là tự dát vàng lên mặt mình rồi.
-Ồ? Tại đây phục vụ viên còn có bản lãnh này sao?
Tần Mặc bán tín bán nghi hỏi.
Đinh Trường Sinh cười cười không nói, Tần Chấn Bang cũng vậy không nói chuyện, lời nói của mình có thể lừa gạt ra đời không sâu Tần Mặc, nhưng tuyệt đối không thể lừa gạt được lão hồ ly Tần Chấn Bang .
Phục vụ viên đem đủ thức ăn lên bàn, chưa để cho Đinh Trường Sinh nâng cốc chúc mừng, thì điện thoại di động của hắn liền vang lên, đó là Từ Kiều Kiều gọi tới.
- Xin lỗi, cháu ra ngoài nhận cuộc điện thoại.
Đinh Trường Sinh cầm điện thoại đi ra khỏi gian phòng .
-Này, thế nào rồi?
-Hừ… không phải là anh muốn tôi tới đây gặp anh sao? Anh đang ở đâu đâu rồi, có phải là đang ngồi với hồ ly tinh nào đó?
Từ Kiều Kiều ra vẻ ghen nói.
-Vâng, làm sao cô biết hay vậy, tôi đang ở tại Điếu Ngư đảo đây này, cô cứ đến gặp phục vụ viên, ho sẽ dẫn cô qua đây a.
Đinh Trường Sinh nghe giọng nói dấm chua của Từ Kiều Kiều nói, nghĩ thầm cô gái này chẳng lẽ đối với mình đã có thú vị sao?
Đinh Trường Sinh cũng chưa vào trong , hắn chờ Từ Kiều Kiều đến, bởi vì lúc đi ra không mang áo khoác, mà gian phòng Điếu Ngư đảo này lại nằm trong hồ , mặt hồ gió lớn, đến khi Từ Kiều Kiều đến, Đinh Trường Sinh dĩ nhiên đã muốn đông lạnh lại rồi.
-Tại sao lâu như thế, tôi muốn chết cóng rồi đây này.
-Anh ngốc a, không biết mặc cái áo khoác đi ra sao, mau nhanh vào trong đi.
Từ Kiều Kiều kéo cánh tay Đinh Trường Sinh nói .
-Ai ai … đừng nóng vội, để tôi nói trước cái đã, trong có một cô gái thích tôi, nhưng tôi không có cái tâm tư đó, cho nên lúc đi vào, tôi giới thiệu cô là bạn gái của tôi đấy nhé, cô không nên làm lộ tẩy tôi à.
Đinh Trường Sinh dặn dò .
-Chuyện này có gì mà làm lộ chứ, anh vốn chính là bạn trai của tôi mà, để tôi vào trong xem thử, rốt cuộc là cái hạng đàn bà gì mà không biết xấu hổ, dám đoạt nam nhân của tôi.
Từ Kiều Kiều nói xong lắc lắccái mông tròn khêu gợi đẩy cửa vào phòng, Đinh Trường Sinh thấy không đúng, đuổi đi theo sát bên cạnh nàng .
-Trường Sinh , vị này chính là…?
Tần Chấn Bang nhìn thấy Từ Kiều Kiều đi theo phía vào với Đinh Trường Sinh, vội hỏi .
-Um… Tần tiên sinh, cô Tần, để tôi giới thiệu một chút, vị này chính là bạn gái của tôi tên Từ Kiều Kiều, công tác tại ngân hàng, chúng tôi buổi chiều có chút việc, cho nên để cho nàng tới đây. Kiều Kiều… vị này chính là Tần tiên sinh, vị này chính là Tần Mặc con gái của Tần tiên sinh.
Đinh Trường Sinh ở một bên giới thiệu nói .
Bởi vì trước đó Đinh Trường Sinh đã nói, cho nên Từ Kiều Kiều đối với Tần Chấn Bang vẫn coi như là tôn trọng , mỉm cười cúi đầu vấn an, nhưng đối với Tần Mặc thì không có khách sáo như th , chỉ là gật đầu coi như cho qua , khiến cho Tần Mặc muốn đưa tay muốn cùng Từ Kiều Kiều bắt tay cũng lúng túng không thôi, thấy vậy Đinh Trường Sinh trong bụng nở hoa, nha đầu kia, hừ..mới gặp lần đầu tiên liền muốn cắn ta à...ta lại không có đắc tội ngươi...ngươi làm cái gì vậy, cho nên ta sẽ để cho, ác nhân tự có ác nhân trị, cứ để cho hai nữ nhân này đánh một trận chiến tranh không có khói súng đi..hắc hắc…
-Cháu Từ tướng mạo xinh đẹp, chủ nhiệm tuổi trẻ tài cao, đúng là một đôi kim đồng ngọc nữ a, tôi với tư cách khách nhân, cũng sớm chúc mừng hai người.
Tần Chấn Bang thấy thế tranh thủ cầm ly rượu lên đánh tan sự lúng túng của con gái mình .
-Ai ui… Tần tiên sinh, không dám, cám ơn .. cám ơn.
Đinh Trường Sinh thụ sủng nhược kinh, nói ngắn lại hắn trình diễn vẫn tính là đúng chỗ .
Có hai cô gái tại trên bàn rượu tranh đấu gay gắt , bữa cơm này cảnh tượng liền có thể tưởng tượng được, Tần Mặc lúc mới bắt đầu còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chính mình cũng không đắc tội cô gái này a, làm gì mà cứ nhìn chằm chằm khắp nơi nhắm vào mình, càng về sau mới hiểu được, đối phương đem chính mình trở thành tình địch, không khỏi dở khóc dở cười, dứt khoát cũng không ăn cơm, ngươi là gì mà coi ta là tình địch ấy ư, ta để cho ngươi xem một chút cái gì mới là tình địch, vì vậy ngươi rót rượu cho Đinh Trường Sinh, ta liền đưa cho Đinh Trường Sinh đĩa rau, đúng lúc này Đinh Trường Sinh mới hiểu được cái gì gọi là cái kén tự trói mình, mà Tần Chấn Bang lại là vui vẻ chế giễu , chính mình tự rót tự uống , rất là ung dung.
Khó khăn lắm bữa tiệc mới xem như là đã xong, tiễn đưa cha con Tần Chấn Bang đến gian nhà nghỉ ngơi, lúc này Đinh Trường Sinh mới xem như an tĩnh lại một chút .
-Thế nào, biểu hiện của tôi có được không vậy.
Từ Kiều Kiều khoác cánh tay của Đinh Trường Sinh hỏi.
- Ừ, cũng tạm được, đây quả thực là phát huy siêu trình độ a, đúng rồi đi .. đi dạo bên hồ một chút thương lượng về chuyện của chúng ta, bước tiếp theo nên làm cái gì bây giờ?
Đinh Trường Sinh cùng Từ Kiều Kiều hướng bên đường hồ nhỏ đi tới .
-Ai ai …. làm gì vậy đi vào trong đó, nơi này cũng đâu có người, ở chỗ này nói cũng được vậy.
Từ Kiều Kiều đối với Đinh Trường Sinh vẫn là cảnh giác rất nặng .
-Này, làm sao cô không biết gì hết vậy, tại nơi đây thì có người đến người đi, vạn nhất tai vách mạch rừng thì làm sao bây giờ? Đến lúc đó là cô đi vào tù hay là tôi đi vào?
Đinh Trường Sinh cả giận nói .
-Chuyện này anh không nên tức giận nha, tôi nói tại đây nói chuyện cũng không sao, anh xem một chút, đúng không, nào có ai đâu?
Từ Kiều Kiều vẫn kiên trì ý kiến của mình.
-Được rồi , tôi cho cô hai con đường để lựa chọn, một cái là đi đến bên hồ nhỏ, một là mướn phòng, cô chọn đi a.
Đinh Trường Sinh thoáng cái bỏ cánh tay Từ Kiều Kiều ra, thở phì phò nói .