CHƯƠNG 1395: THẺ HỘI VIÊN BẠCH KIM.
Đinh Trường Sinh xuất ra trong túi một vật giông như cục tẩy nhỏ nhìn xem, sắc mặt kịch biến, lập tức đi ra ngoài điện thoại gọi tới trực ban quản lý .
Lúc này, đã rời cách căn phòng của Điếu Ngư đảo rất xa, nhưng Đinh Trường Sinh nói chuyện vẫn là rất nhỏ .
-Gian phòng này hôm nay có ai dùng qua không?
Đinh Trường Sinh hỏi, bởi vì ngày hôm qua vẫn cùng Tần Chấn Bang ở chỗ này ăn cơm, lúc kia trong túi hắn máʏ яυиɠ không có reo, theo cách nhìn, vật này là vừa đặt lén không bao lâu..
Đinh Trường Sinh lâu nay vẫn luôn cùng Đỗ Sơn Khôi giám sát chuyện của người khác, hơn nữa nhớ tới chuyện cùng Thạch Ái Quốc ở trong nhà khách tỉnh ủy cũng phát hiện máy nghe trộm, cho nên hắn đối với tính an toàn bên cạnh mình cũng tăng cường cảnh giác, về phương diện này thì Đỗ Sơn Khôi cơ hồ là chuyên gia, Đinh Trường Sinh có trong tay cái máy chống nghe lén này cũng là do Đỗ Sơn Khôi đưa cho hắn, chỉ cần chung quanh 20m nếu có đặt máy nghe trộm, thì cái đồ chơi này sẽ chấn động báo cho biết .
-Đinh chủ nhiệm, đã xảy ra chuyện gì?
Trực ban quản lý biết rõ Đinh Trường Sinh là chủ nhiệm khu khai phát, khu đang phát triển hàng năm đều nghênh đón các nhà đầu tư đến khảo sát thường ăn cơm ở đây, chỗ này là một khách hàng lớn, cho nên không thể lơ là, lập tức đi đến dò hỏi .
-Tôi hỏi từ hôm qua, sau khi tôi ở chỗ này tiếp đãi khách, sau khi ăn cơm xong còn có người nào đến nơi đây dùng qua gian phòng này hay không.
Đinh Trường Sinh tiếp tục dò hỏi .
-Có không?
Trực ban quản lý lập tức quay qua hỏi phục vụ viên.
-Đinh chủ nhiệm, sáng hôm nay có một người khách đến chỗ này uống trà, nhưng là chỉ ngồi không đến một giờ đã rời đi, do chỉ đi một mình nên tôi nhớ rất rõ ràng, bình thường ai đến nơi này cũng là đàm luận, nhưng người này lại một thân một mình tới, nên tôi cũng cảm thấy kỳ lạ, vì thế cũng có để ý thoáng qua.
Phục vụ viên phụ trách gian phòng ở Điếu Ngư đảo đương nhiên nhận thức Đinh Trường Sinh, tiến lên giải thích nói .
-Đinh chủ nhiệm, có phải là có vấn đề, nếu có vấn đề chúng tôi lập tức sẽ giải quyết.
-Mấy anh gọi cho bộ phận an ninh đến đây đi, trong này có người cài đặt máy nghe lén.
Đinh Trường Sinh vẫn nhỏ giọng nói .
-Hả ? Đinh chủ nhiệm, anh không có nói đùa chứ.
Trực ban quản lý sợ hãi kêu lên, đây cũng không phải là việc nhỏ việc này nếu truyền đi ra ngoài, như vậy hồ Thiên Nhất Sắc cũng đừng nghĩ có khách tới đây.
-Tô có thiết bị chống nghe lén, chỉ cần chung quanh 20m có đặt máy nghe trộm thì sẽ chấn động reo lên, anh vào thử một chút đi..
Đinh Trường Sinh đem thiết bị chống nghe lén ném cho trực ban quản lý.
Cũng may, nếu mình cùng Từ Kiều Kiều ở chỗ này đem chuyện cái thẻ ngân hàng của Chu Hồng Quân đưa ra thảo luận, vậy thì mình xong rồi, nghĩ tới đây, Đinh Trường Sinh sau lưng đều ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Phục vụ viên cũng không tin trong gian phòng này lại có đặt máy nghe trộm, vì vậy cũng đi theo trực ban quản lý vào, nhưng không đến một phút đồng hồ, hai nguời mặt xám như tro đi ra, cùng lúc đó có một chiếc xe bán tải rất nhanh chóng rời khỏi bãi đỗ xe của làng du lịch hồ Thiên Nhất Sắc, rất nhanh biến mất trong bóng đêm .
Tuy nhiên bên ngoài rất lạnh, nhưng Đinh Trường Sinh cùng Từ Kiều Kiều vẫn đợi ở bên ngoài, mãi cho đến khi nhân viên an ninh của hồ Thiên Nhất Sắc từ trong phòng tìm ra ba cái máy nghe trộm thì mới rời khỏi..
-Đinh chủ nhiệm, thực xin lỗi, anh đã cho chúng tôi một bài học cảnh giác, xin mời anh tới bên này, chúng tôi đã xin chỉ thị trên tổng bộ, quyết định tặng anh cái thẻ hội viên Bạch Kim, tổng giám đốc đđang chờ ở đại để gửi tặng ánh cái thẻ hội viên này.
Trực ban quản lý rất là khiêm tốn nói ra .
-Này…các anh nếu muốn thật sự tặng cho tôi cái thẻ hội viên này, thì dẹp cái nghi thức đi gặp tổng giám đốc để lấy cái thẻ đi, có phải các anh sợ người ngoài biết vụ này phải không ?
-Vâng…vâng.. đúng… đúng, Đinh chủ nhiệm, anh nói rất đúng, vậy thì chúng tôi sẽ cho người mang cái thẻ đến cho anh.
Trực ban quản lý nói .
Nhìn xem trực ban quản lý đã đi xa , Từ Kiều Kiều sợ hãi nói ra:
-Thấy ở bên trong phòng kia cũng không an toàn a, hay là chúng ta quay trở về đi thôi .
-Đợi một chút đi, để xem bọn họ lấy cái gì để che chắn cái miệng của chúng ta.
Đinh Trường Sinh cười nói, đưa thẻ hội viên Bạch Kim, không phải là muốn cho lão tử câm miệng sao, nên phải tìm ra một lý do đàng hoàng như vậy..
Chỉ chốc lát, Đinh Trường Sinh cùng Từ Kiều Kiều còn chưa đi ra đến cái cầu bên hồ, thì trực ban quản lý chạy tới, đứng ở trước mặt Đinh Trường Sinh cùng Từ Kiều Kiều, vô cùng chật vật nói:
-Đinh tiên sinh, đây là một chút ý tứ của tổng giám đốc, chỉ cần anh, hoặc là bất cứ người nào cầm cái tấm thẻ này ra, đều có thể miễn phí ăn ngủ tại đây.
-Haha…thôi đi..., tôi tưởng rằng thẻ bạch kim là cái gì, thì ra chỉ có chút ít như vậy a, thực xin lỗi phòng trọ bên ngoài đầy lại an toàn hơn, có tấm thẻ này cũng chẳng có tác dụng gì bao nhiêu, thôi khỏi…
-Đinh tiên sinh về vấn đề vừa rồi này chúng tôi cam đoan là sẽ không xuất hiện nữa đâu, xin mời xem khu biệt thự phía bên kia, Đinh tiên sinh cứ lựa chọn một căn, chúng ta sẽ không dùng căn biệt thự này tiếp đãi khách nhân, đây là thành ý, mong Đinh tiên sinh giữ lại cái thẻ hội viên này.
Trực ban quản lý thành khẩn nói .
-Ồ? Tốt như vậy sao?
Chuyện này đúng là ngoài ý liệu của Đinh Trường Sinh.
-Đúng, làng du lịch của chúng tôi mang Đinh tiên sinh tin cậy, giới thiệu thêm nhiều khách nhân đến tại đây ăn cơm, chúng ta xem như là cảm tạ a.
Trực ban quản lý đối đáp rất là vừa vặn ..
Đinh Trường Sinh cười cười đối với Từ Kiều Kiều nói ra:
-Thế nào .. cô chọn một căn đi.
Dạng như vậy rất trâu bò, Từ Kiều Kiều khoác lấy cánh tay Đinh Trường Sinh, trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào .
Tối chung thì bọn họ cũng lựa chọn một tòa nhà biệt thự gần bên hồ, mở cửa sổ ra hồ nước, giống như là cảnh biển vậy .
-A…. tại đây về sau sẽ thuộc về anh hưởng dụng, thật đúng là đủ xa xỉ. Ai… mạng của tôi làm sao lại không có được tốt như vậy chứ?
Từ Kiều Kiều ôm cái gối trên ghế sô pha trong phòng khách phát ra ghen tức .
-Tại đây về sau sẽ là của cô, cô muốn lúc nào tới thì tới, chuyện này đơn giản mà.
Đinh Trường Sinh trêu đùa .
-Anh… có ý tứ gì?
Từ Kiều Kiều bị dọa sợ đến run rẩy, cảnh giác hỏi.
-Nhìn cô như vậy, có tặc tâm mà không có tặc đảm, bộ cô không có nghe tôi nói sao, cái thẻ hội viên kia cô cứ giữ giữ đi, tôi là là một nhân viên chính phủ, bất tiện tiếp nhận vật quý trọng được tặng cho, còn cô thì không sao cả, nên có hưởng thụ thì cứ hưởng thụ đi, đến đây chúng ta nói chút chuyện khác .
Đinh Trường Sinh ra hiệu Từ Kiều Kiều đi sang bên cạnh hắn ngồi .
-Ở chỗ này nói không được à?
Từ Kiều Kiều vẫn là rất cảnh giác .
-Có camera giám sát.
Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói .
-Chỗ nào vậy?
Quả nhiên , Từ Kiều Kiều hoảng sợ, liền đi nhanh qua ngồi bên cạnh hắn, đúng lúc này Đinh Trường Sinh cầm lấy trong tay bộ điều khiển từ xa, đem từng cái đèn đều chỉnh tắt đi, bị dọa sợ lại làm cho Từ Kiều Kiều hướng bên người Đinh Trường Sinh nhích lại càng sát gần hơn….