CHƯƠNG 1431: BẮN TÊN CÓ ĐÍCH.
Khi xe chạy ra khỏi Vệ Hoàng Sơn Trang, Bạch Khai Sơn bàn tay run run vì tức giận bấm điện thoại gọi về cho thủ hạ, ra lệnh bằng tốc độ nhanh nhất di chuyển tất cả hàng cấm bên trong nhà hàng lẫu cá, chỉ mong là còn kịp Bạch Khai Sơn cầu nguyện, tuy cái nhà hàng lẫu cá này tác dụng chủ yếu là rửa tiền, nhưng vì là nơi giao hàng cấm thuận tiện, nên Bạch Khai Sơn vẫn để một ít đồ cấm ở bên trong.
-Lão bản, chúng ta bây giờ quay trở lại tỉnh thành sao?
A Long hỏi.
-Trở về đi, nếu như không quay về, chỉ sợ càng thêm phiền toái, thằng Đinh Trường Sinh, quả thực là thật lợi hại, thủ đoạn hạ cấp như vậy cũng mang ra sử dụng được, tao sẽ không tha cho hắn . . .
Bạch Khai Sơn cắn răng nói ra .
Nhưng lời nói còn chưa, thì điện thoại di động reo, nhìn thấy là số từ Hồ Châu, lão nghĩ rằng là Triệu Khánh Hổ gọi tới, vì vậy tiếp thông, nhưng không nghĩ đến khi tiếp thông điện thoại lại chính là Đinh Trường Sinh .
-Bạch lão bản, tôi đã quên nói cho ông biết, mới vừa rồi tôi đã báo lại cho Vạn cục trưởng, giải thích một chút, cái tin tức mà tôi cung cấp chỉ là thứ hiểu lầm không có liên quan gì đến nhà hàng lẫu cá của ông đâu, ha ha … yên tâm đi, tôi biết ông đã sắp xếp dọ dẹp sạch sẽ hết rồi, bây giờ cảnh sát có đến lục soát cũng không có hiệu quả gì, tôi nói có đúng hay không?
- Đến cùng là cậu muốn làm gì?
Bạch Khai Sơn cắn răng hỏi.
-Tôi nhớ đã từng nói qua với ông, đừng tới Hồ Châu gây chuyện, tại sao ông không nghe? Tương Ngọc Điệp đang ở tại Hồ Châu, tôi đã nói ông đừng có dây dưa với Tương Ngọc Điệp nữa, lần này ông đến Hồ Châu muốn làm gì đừng nói là tôi không biết, cho nên tôi làm vậy là vẫn còn để cho ông mặt mũi đấy, chỉ có lưu lại một con chó của ông mà thôi, lần sau thì sẽ không tiện nghi như vậy đâu.
-Được, tôi nhớ lấy, nhưng tôi cũng nói cho cậu biết, phong thủy luân chuyển, làm người thì phải biết lưu lại một đường lui, ngày sau thì còn dễ nói chuyện, Đinh chủ nhiệm, cậu làm là như vậy là quá tuyệt đường đấy.
Bạch Khai Sơn nhíu mày nói.
-Hừ, nếu muốn người không đụng đến mình, trừ phi mình đừng có làm, ông đã làm qua cái gì thì ông tự mình biết, ông đừng để cho tôi có cơ hội nắm bắt được ông, bằng không mà nói, ai cũng không thể nào cứu được ông đâu, nhớ lời của tôi nói đấy.
Đinh Trường Sinh nói xong liền cúp điện thoại .
………………………………………………………………………………………..
-Này..này… mày mới vừa nói ai là chó vậy, con mẹ mày mới là chó..
A Hổ mặc dù lúc này đang nằm trong hoàn cảnh xấu, nhưng thằng này vẫn rất có bản lĩnh, bị hai cảnh sát kẹp lấy cánh tay, còn hướng về phía Đinh Trường Sinh trừng mắt.
Đinh Trường Sinh mấy ngày nay hỏa khí một mực rất lớn, đang buồn phiền không có nơi trút giận, gặp thằng này xem như khiêu khích đập lấy Đinh Trường Sinh, hắn không để ý đến chú cháu Triệu Khánh Hổ đang đứng trước, bước nhanh hai bước đi đến trước mặt A Hổ , thình lình một quyền đánh vào bụng của A Hổ rồi đánh tiếp một quyền, dù là A Hổ đã từng trải qua huấn luyện đặc thù, nhưng Đinh Trường Sinh cái này hai quyền đều là mười phần sức mạnh, cho nên khi hai cảnh sát không kềm giữ nữa, A Hổ té ngã trên mặt đất, thân thể cuộn mình giống một một con tôm luộc.
-Đinh chủ nhiệm, cần gì phải làm vậy chứ.
Triệu Khánh Hổ không nhìn nổi, nói như thế nào lão cũng là chủ nhân nơi này, hơn nữa mới vừa rồi còn cùng Bạch Khai Sơn nói chuyện trao đổi còn nóng hổi, bây giờ thủ hạ Bạch Khai Sơn bị đánh ở trước mặt mình, nếu mình không nói tiếng nào, việc này A Hổ nhất định khi về sẽ nói lại cho Bạch Khai Sơn biết, cho nên chỉ tượng trưng ngăn cản Đinh Trường Sinh tiến thêm một bước đánh người.
-Triệu tổng, thằng này rất nguy hiểm, hơn nữa lão Bạch Khai Sơn cũng rất nguy hiểm , nếu như lão tìm đến ông hợp tác chuyện gì, ông nên cân nhắc không nên đáp ứng lão, Bạch Khai Sơn tại tỉnh Trung Nam không chỉ một lần đã bị pháp luật nhòm ngó tới, ông là đại diện cho giới thương gia ở Hồ Châu, nếu bị lời đồn truyền đi, thì không có dễ nghe đâu, tôi nói có đúng không ?
-Đúng đúng.. lão chỉ là tới đây chơi thôi, tôi cùng lão cũng không có nói chuyện nhiều, chứ đừng nói chi là nói đến chuyện làm ăn, cậu yên tâm đi.
Triệu Khánh Hổ sắc mặt rất khó nhìn, chính mình dầu gì cũng là đại gia thủ phủ Hồ Châu, cũng là một nhân vật có tiếng tăm, tiểu tử này nhiều lần ở chỗ đây của mình chiếm tiện nghi, ai mà tin được đây chứ?
-Vậy thì tốt rồi, tôi lần này tới đây là tiễn đưa bạn gái của tôi đến trợ giúp cho Hà Tình đấy, giúp tôi chiếu cố tốt nàng, gần đây nàng tính tình cũng không tốt lắm, nếu có gây chuyện gì, thì nhớ báo cho tôi biết để tôi nói với nàng, đúng rồi, vừa rồi tôi có hỏi Triệu Cương tại sao bạn gái của tôi không thể gọi điện thoại được vậy? Vệ Hoàng Sơn Trang bộ có những chuyện gì mà không muốn người thấy được sao mà giữ bí mật đến mức như vậy chứ?
Đinh Trường Sinh trong lời nói mang theo cây gai thoái cái đâm trúng Triệu Khánh Hổ.
-Sao có thể như vậy chứ , Kiều Kiều tới nơi này để chiếu cố cho Hà Tình, tôi rất cảm tạ nàng, đương nhiên, còn phải cảm tạ Đinh chủ nhiệm rộng lượng để cho nàng đến đây a, cám ơn.
Triệu Khánh Hổ vội vàng nói
-Được rồi, tôi phải đi đây, đem thằng này ném trong cốp sau xe đi, trên người nó bẫn lắm, đừng có để ngồi ở bên trong xe.
Đinh Trường Sinh hung hãn đá A Hổ thêm một cước, rồi nói ra .
Triệu Khánh Hổ cùng Triệu Cương nhìn thấy không khỏi rùng mình, Đinh Trường Sinh thằng này ra tay thật sự là điên rồi, A Hổ tuy luyện được là công phu Ngạnh gia, nhưng là lộ ra rất rõ, Đinh Trường Sinh hai quyền kia đã làm cho hắn cũng bị nội thương, máu ở khóe miệng còn đọng lại là chứng minh, Đinh Trường Sinh rõ ràng còn không buông tha hắn, còn bổ sung đá thêm một cước, thật sự là lòng dạ ác độc như rắn ah.
Lưu Chấn Đông đương nhiên sẽ không đem A Hổ ném tới đằng sau cốp xe, mà bảo cảnh sát còng tay A Hổ mang lên, áp tiến vào bên trong xe cảnh sát, Lưu Chấn Đông cũng rất cơ linh, hắn không có lên xe cảnh sát, mà là leo lên trên xe của Đinh Trường Sinh, mấy chiếc xe gầm rú chạy ra khỏi Vệ Hoàng Sơn Trang .
-Đinh cục trưởng, tình huống này là như thế nào vậy?
Vừa lên xe, Lưu Chấn Đông liền hỏi.
-Thằng này anh cứ điều tra thêm, tìm lý do nhốt lại mấy ngày, chúng ta vẫn chưa tìm ra đầu mối thuốc phiện của Triệu Khánh Hổ phát ra, , lần này lại trùng hợp gặp Bạch Khai Sơn tại Vệ Hoàng Sơn Trang ? Có phải Bạch Khai Sơn cùng với Triệu Khánh Hổ có liên hệ? Hoặc là thuốc phiện của Triệu Khánh Hổ lấy từ nơi Bạch Khai Sơn cung cấp? Tốt nhất là anh cứ điều tra thêm, còn chuyện trên tỉnh thì tôi cũng có thể tìm hiểu chút ít..
-Há, tôi biết ngay cậu mà xuất mã, tất nhiên là bắn tên có đích, lần này nếu thật sự có thể móc ra thuốc phiện từ nơi Triệu Khánh Hổ, thì công lớn thuộc về Đinh phó cục trưởng đấy.
-Trước đừng nói gì đến công lao, tôi đối với chuyện chồng của Lan chính ủy vẫn rất áy náy, bản án của Lôi Chấn một ngày chưa phá được, tôi cảm giác rất có lỗi với nàng , vụ án này phải chằm chằm hết sức, Triệu Khánh Hổ này mục tiêu quá lớn, cho nên những chuyện nhỏ nhặt không đáng nói, chúng ta có thể giả bộ làm như không biết, nhưng nhất định phải cầm cho được tử huyệt của lão, một kích tất trúng, hừ, đại gai giàu nhất ở Hồ Châu…
Đinh Trường Sinh nhanh nhìn chằm chằm con đường trước mặt nói ra .